TÍM HỒN CÔ ĐƠN
Ngày trở về góc tím
Hoang vu và im lìm
Lá Thu nhầu mục rũa
Gió thổi bùng triền miên
Khoảnh khắc hoàng hôn vắng
Giọt mưa bụi lăn tăn
Sương rơi chiều giá lạnh
Trắng cả vết mơ hằn
Màn đêm chuồm tĩnh lặng
Tiếng dế sầu nỉ non
Lá bàng rơi xào xạc
Bóng chia xa đâu còn
Hồn thơ buồn quạnh quẽ
Vầng trăng khuyết dỗi hờn
Nửa vành nghiêng ẩn mặt
Để hồn thơ cô đơn
COTIM1995
26.11.2014
Vần thơ tím đậm màu xưa ... nhớ
Lặng lẽ bước về buồn thẩn thơ
Lá úa phai màu rơi lác đác
Dấu mòn mờ nhạt ngõ chơ vơ
Tím cả đường chiều tím mộng mơ
Vần thương điệu nhớ nhịp mong chờ
Mấy Thu qua vội hồn trăn trở
Nhòa nhạt lối mờ sương trắng trơ
Đường mòn bước nhỏ chú nai tơ
Ngóng cuối đường xa mắt thẩn thờ
Gió rít vi vu sầu khoảng vắng
Xạc xào tiếng động chiều ngẩn ngờ
Trăng dỗi vì ai mà khép hờ
Để rừng Thu khuất hờn vu vơ
Vần tương hội ngộ còn dang dở
Đọng vết mực buồn tím ngõ thơ
...
UYỂN NHI
01.12.2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét