LẶNG THẦM - L.nguyenvu - vntq
Page 1
12.07.2009 16:04:12
Lặng thầm theo vệt đường dài
Trông xa cánh nhạn miệt mài vòm mây
Trời xanh cao mãi tháng ngày
Hỏi người phương ấy xuân nay có về ??? !!!
Lê Nguyên Vũ
Kẽ khàng ta nhặt lá rơi
Gửi vào thương nhớ đôi lời tình chung
Nhớ từ hạ đến đông cùng
Xuân qua, thu tới nhớ nhung một người.
quanvuong
Gửi vào thương nhớ đôi lời tình chung
Nhớ từ hạ đến đông cùng
Xuân qua, thu tới nhớ nhung một người.
quanvuong
(L.nguyenvu)
Lời thơ buồn đến chơi vơi
Nhớ về phương ấy hỡi người đã xa
Nhiều thu gom nhặt lá hoa
Cất vào tim mộng tình ta giữ sầu !!!
Nhớ về phương ấy hỡi người đã xa
Nhiều thu gom nhặt lá hoa
Cất vào tim mộng tình ta giữ sầu !!!
Lê Nguyên Vũ
HAI SẮC HOA TI-GÔN
T.T.K.H.
T.T.K.H.
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu thương
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu thương
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng : "Hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi".
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng : "Hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi".
Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp : "Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng nghĩ suy".
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp : "Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng nghĩ suy".
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trần gian khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm
Trong một ngày vui, pháo nhuộm đường
Dưới trần gian khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm
Trong một ngày vui, pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy cho nên vẫn hững hờ
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo với chồng tôi
Từng mùa thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Ái ân lạt lẽo với chồng tôi
Từng mùa thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây trắng
Người ấy ngang sông đứng ngóng đò
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây trắng
Người ấy ngang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi ! Người ấy có buồn không ?
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng...
Trời ơi ! Người ấy có buồn không ?
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng...
DI NIỆM MỘT MỐI TÌNH
(HAI SẮC HOA TI GÔN)
Trắng canh sương bạc mái đầu
Gió gieo trời nhớ, biển dâu đợi chờ
Thu về mang một cánh thơ
Viết lên chiếc lá vàng mơ bụi hồng
Từ nàng cất bước theo chồng
Chàng theo tiếng gọi ước mong đi tìm
Chia đôi nửa mảnh hoa tim
Của người năm trước gửi duyên trao tình
Còn đâu tình mộng đẹp xinh
Tình yêu ấp ủ vẹn tình thành đôi
Hẹn lòng son sắc chung đời
Đêm đêm cầu nguyện ngàn lời thánh ca
Đời nàng như một loài hoa
Chưa tròn ước mộng nhạt nhoà sắc hương
Đắng cay mím chặt môi hường
Vì lòng nàng đã trót vương tình sầu
Tàn đêm giá lạnh hồn côi
Gục đầu nàng khóc không nguôi nhớ chàng
Ai làm cho lỡ đò ngang
Cho tình ngưu chức muôn vàn nhớ nhung
Tình xa xôi lắm nghìn trùng
Sương rơi dầy đặc lạnh lùng màu mây
Ngưu Lang Chức Nữ còn ngày
Gặp nhau bến hẹn tỏ bày nhớ thương
Chàng, nàng duyên nợ còn vương
Nhưng đôi ngả cách nghìn phương xa mờ
Nàng buồn ngồi viết vần thơ
Trao chàng với nỗi mong chờ thiết tha
Ti Gôn hai mảnh tim hoa
Nhỏ dòng máu lệ nàng pha chút tình
U hoài mộng đẹp duyên xinh
Cùng chàng nói chuyện ân tình lứa đôi
Bây giờ hai người hai nơi
Lời nguyền hẹn ước đã trôi theo dòng
Nàng cam phận sống bên chồng
Cho tròn một kiếp má hồng phôi pha
Duyên tình giờ đã chia xa
Mộng chung ước thệ thôi đà dở dang
Tình như chiếc lá thu tàn
Chia lìa đôi ngả thiếp chàng xa nhau
Nhã Trân
MỐI TÌNH CÔI
Ân tình chẳng giữ cho nhau
Nên là phụ nghĩa vàng thau cùng người
Lả lơi số phận trêu ngươi
Làm sao mà trách lòng trời người ơi
Bây giờ hai nẻo xa xôi
Tigôn hoa vỡ tách đôi ân tình
Em giờ ôm phận linh đinh
Ái ân lạt lẻo, chữ tình nặng mang
Chồng em cũng nghĩa tào khang
Mà tình em chỉ đeo mang cùng người
Nợ duyên ai đã đổi dời
Tigôn ngày ấy cả đời không quên
Mộng chung mình chẳng cùng nên
Thì còn đây mảnh tình riêng trao người
Anh còn góc biển chân trời
Em còn thương nhớ một người xa xăm
thuỵ du
NT ui....
Cô Du hoạ thơ với NT trễ quá nhỉ ....Đừng buồn cô nha....
Chúc NT vui nhé !!!
Ân tình chẳng giữ cho nhau
Nên là phụ nghĩa vàng thau cùng người
Lả lơi số phận trêu ngươi
Làm sao mà trách lòng trời người ơi
Bây giờ hai nẻo xa xôi
Tigôn hoa vỡ tách đôi ân tình
Em giờ ôm phận linh đinh
Ái ân lạt lẻo, chữ tình nặng mang
Chồng em cũng nghĩa tào khang
Mà tình em chỉ đeo mang cùng người
Nợ duyên ai đã đổi dời
Tigôn ngày ấy cả đời không quên
Mộng chung mình chẳng cùng nên
Thì còn đây mảnh tình riêng trao người
Anh còn góc biển chân trời
Em còn thương nhớ một người xa xăm
thuỵ du
NT ui....
Cô Du hoạ thơ với NT trễ quá nhỉ ....Đừng buồn cô nha....
Chúc NT vui nhé !!!
Nhịp nhàng từng điệu ly tao
Cầu duyên dìu bước em vào thi ca
Thông hành đưa lối vương hoà
Cảm thương chút phận hương hoa bạc phần
( Tội nghiệp " Hai sắc hoa Ti Gôn " quá ! )
Mỹ Con xin tập hoạ theo chuyên tình "Hai sắc hoa Ti Gôn" mà cô Du và nhỏ Nhã Trân đã hoạ ở trên nhé ! Chỗ nào Dalena lệch từ Ngữ , xin cô Du chỉnh sửa giúp cháu nhé, vì Mỹ con không rành Tiếng Việt mà ! Híc híc...Cháu bắt đầu hoạ thơ đây : Cháu xưng anh nè
ĐA TẠ BÀI THƠ EM
Bao nhiêu mộng ước thề nguyền
Đến nay tình lỡ thiên duyên định phần
Xót tình lịm chết châu thân
Từ đây xin gọi cố nhân hỡi người !!!
-----------------------------------------
Anh nhận bài thơ em tặng anh
Bao đêm lạnh anh thức thâu canh
Dù rằng sương gió đời nghiêng ngã
Anh vẫn nhớ em , em của anh
Bao nhiêu năm tháng sầu lẻ bóng
Âm thầm ngồi đếm giọt mưa đông
Đôi mảnh Ti Gôn tình rạn vỡ
Anh khóc thương em kiếp má hồng
Thuyền tình không ghé để mình sang
Thì nhắc làm chi chuyện bẽ bàng
Em có nhớ anh thì hãy gắng
Sống vui đừng để lệ tuôn tràn
Lần đưa tiễn đó tình ly tan
Nuốt hận nhìn em bước sang ngang
Trời buồn nhỏ lệ sầu ai oán
Nguyệt lão se duyên lộn chỉ vàng
Anh khóc tình ta sớm ly tan
Hai mảnh hoa tim nhuộm máu loang
Đỏ sắc Ti Gôn hồn rướm máu
Nước mắt anh trào theo nỗi đau
Lần đưa tiễn đó ta xa nhau
Em khóc nhoà trôi phấn má đào
Sông nước buồn thương mờ mịt sóng
Ai xui con tạo tách rời nhau
Mộng ước ngày xưa dệt gấm hoa
Giờ ta đành phải nói chia xa
Đắp trong tim lạnh ngôi mộ nhỏ
Để phút chạnh lòng chứa lệ sa
Anh giữ trong lòng mảnh vỡ oà
Ti Gôn sắc đỏ lịm hồn ta
Thương em dáng nhỏ buồn da diết
Thổn thức trong anh mỗi chiều tà
Anh nhớ em nhiều những thu qua
Phòng không chiếc bóng ngắm chiều tà
Lá thu vội rớt sa đầy ngỏ
Đếm bao mùa lá lặng xót xa
Anh giữ trong lòng mãi dáng em
Tóc mây che nửa cánh vai mềm
Mắt buồn gợn sóng mùa thu cũ
Thường đến tìm anh giấc ngủ êm
Anh giữ trong lòng mãi dáng đi
Dáng em ngày rợp pháo vu quy
Từng bước vào lòng xe hoa đỏ
Xe chuyển bánh rồi lệ thắm mi
Cho đến bây giờ anh nhận thơ
Của người tình cũ cõi xa mờ
Không là thi sĩ nhưng anh vẫn
Đa tạ tình thơ, phúc đáp thơ
...
DALENA
( Mỹ con )
CẢM HAI SẮC HOA TI GÔN
Ngườixa từ độ tàn Đông
Sương rơi trắng nẻo lạnh lòng người đi
Xe hoa tiễn bước vu qui
Người nhìn hai họ ướt mi lệ trào
Không duyên biết phải làm sao
Người đi kẻ ở lời nào thốt ra
Ai đi mấy dậm quan hà
Thấu chăng lệ thắm vỡ oà Ti Gôn
Tan rồi thề hẹn sắt son
Luyến lưu tình cũ chưa tròn mộng mơ
Nên thường lạnh nhạt thờ
Lỡ duyên người phải hững hờ tình quân
Chưa đi trọn quãng đường trần
Lối xưa thề hẹn vạn lần ước mơ
Tình ai còn đọng trang thơ
Người sang ngang bước thẫn thờ mắt cay
Ti Gôm hai mảnh đoạ đày
Chai lìa đôi ngả u hoài xa xăm
Thôi đành lỗi hẹn trăm năm
Mưa tuôn đổ giọt lạnh căm nhói lòng
Thương thay thân phận má hồng
U hoài duyên cũ cô phòng chăn đơn
Tháng năm tiếp nối tủi hờn
Nhìn Ti Gôn lệ thắm hồn máu loang
Biết ai phương ấy vẫn còn
Nâng Ti Gôn đỏ màu son trên cành
Buồn trông lá rụng bên mành
Đếm sương đầu núi xây thành nhớ nhung
Quân Vương
ĐỒNG CẢM
Buồn thương hai sắc Ti Gôn
Nửa đau cất bước, nửa buồn đơn côi
Ai gây nên cảnh chia phôi
Người đi kẻ ở duyên đời dở dang
Buồn thương hai sắc Ti Gôn
Nửa đau cất bước, nửa buồn đơn côi
Ai gây nên cảnh chia phôi
Người đi kẻ ở duyên đời dở dang
L.nguyenvu
NỢ TÌNH
Ta về gom nhặt nắng nàng
Rọi phong thư cũ lỡ làng ra xem
Bây giờ ta đã xa em
Nợ tình nguyện mãi xin đem bên mình
Cúi đầu ta bước lặng thinh
Mà lòng tan nát pháo rình nổ vang
Lỡ duyên ta đành phụ nàng
Kiếp này ta nợ vương mang ân tình
Quân Vương
Nợ tình sao mãi vương mang
Bao Thu gom hết lá vàng chờ mong
Con sáo đã bay sang sông
Thu ơi ! Chiết lá cho lòng cành đau !
Bao Thu gom hết lá vàng chờ mong
Con sáo đã bay sang sông
Thu ơi ! Chiết lá cho lòng cành đau !
L.nguyenvu
TRÒ CHƠI TRỐN TÌM
Năm ,mười, mười lăm…một trăm…
Trốn đâu kín thế ? à em đây rồi !
Dẫu rằng có trốn lên trời
Cứ lần theo tiếng em cười là ra
(Bắt được rồi sẽ chẳng tha
Người đâu mà tánh thật thà vậy ta ?)
Anh này khôn lắm à nha !
Đếm gì nhanh thế ai mà dám chơi !
Vậy thì...xin lỗi em thôi
Mới ăn gian tí…đã lòi cái đuôi !!!
Đôi ta từ thủa lên mười
Đến nay tuổi chớm xuân thì mộng mơ
Trò chơi ngày ấy ngây thơ
Vòng quanh cút bắt vu vơ trốn tìm....
Tìm em nay bỗng im lìm
Thì ra lẩn trốn vào tim ai rồi
Chơi ăn gian quá tình ơi !
Đành thua em đấy ! anh rời cuộc chơi
Trốn tìm hai đứa hai nơi
Phải chăng duyên số do trời định cho ?
Tthuyền ai tách bến xa bờ
Chiều theo con nước ngẩn ngơ xuôi dòng
Bây giờ chơi trốn tìm không ?
Anh đây, em đấy nghe lòng quặn đau
Ngày xưa thân ái còn đâu ?
Tìm nhau chi để xa nhau suốt đời !
Năm, rồi mười năm xa xôi
Giờ đây tình đã lặng trôi theo người
Chiều nay nổi nhớ bồi hồi
Thủa xưa ta lỡ một thời đánh rơi
Vi Thông
TRÒ CHƠI TRỐN TÌM
Chúng ta chơi trò trốn tìm
Bắt đầu năm mười anh đếm tới trăm
Em trốn ngay vào bóng râm
Nắp sau tàu chuối chầm chầm ngó anh
Đâu rồi ! Em trốn cho nhanh
"Ha ha...hi hả " một trăm ! Đây rồi
Trốn đâu cũng kiếm được thôi
Vì bởi tiếng cười ha hả tìm ra
Anh này đếm dối quá hà
Mới năm... mười liền trăm là ăn gian
Thôi đừng giận anh không dám
Ngày mai anh sẽ mang sang nhiều quà
Ừ, mai đừng vậy nữa nha
Còn nữa em giận cả quà cũng chê
Thôi , xin lỗi, anh xin thề
Không làm em giận anh thề hai tay.
Thế rồi mấy mùa thu bay
Đông sang, xuân đến, hạ sai phượng hồng
Cái trò trốn tìm mười lăm
Ngây thơ ngày ấy xa xăm mất rồi !
Bây giờ anh kiếm khắp nơi
Bóng em ẩn nấp vào nơi tim người
Ăn gian anh lắm tình ơi
Anh đành thua cuộc trò chơi trốn tìm
Anh tìm không được con tim
Vì em chỉ có một riêng cho người
Bây giờ em đã có nơi
Thì anh đành phải xa rời cuộc chơi
Bây giờ hai đứa hai nơi
Không duyên lỡ phận tình ơi vẫy chào
Thuyền em tắp bến nơi nào
Để cho bến cũ nhuộm màu chờ mong
Bây giờ trốn tìm gặp không !
Em đi biền biệt còn mong chi tìm
Tìm em như thể tìm chim
Chim bay biển Bắc anh tìm biển Nam
Trò chơi năm...mười...mười lăm
Anh đây...em đấy... xa xăm mất rồi
Trốn tìm chỉ còn anh thôi
Trò chơi lỡ cuộc tình ơi cũng đành
Trưa nay vườn chuối nhà anh
Có cô bé cũng trốn nhanh sau tàu
Mắt môi cô giống em sao
Làm anh nhớ quá ngày nao trốn tìm !
Kha Khả Tú
NGÀY XƯA
VÀ BÂY GIỜ
Cái cấp số cộng năm nào
Hễ chơi là đếm ào ào cho xong
Đứa trốn thấp thỏm trong lòng
Đứa tìm đếm vội chỉ mong thấy người...
Cái thời để chỏm "năm... mười"
Hồn nhiên, trong sáng, tiếng cười giòn tan
Có đứa đếm tắt - ăn gian
Mới "năm" mà đã gần hàng "một trăm"...
Cái tuổi chưa tới ngày rằm
Mỗi khi được dịp là “năm” với “mười”
In sâu kỷ niệm trong đời
Đem theo cấp số rong chơi trốn tìm...
Người lính - 09.6.2009
Ngày xưa chơi đếm năm …mười
Trốn trong đám lá , tiếng cười trốn theo
Lần theo ánh mắt trong veo
Để anh tìm thấy – òa reo tiếng cười
Vô tư cái thuở lên mười
Dòng sông xanh biếc , khoảng trời cũng xanh
Sớm chiều em ở bên anh
Trái sim chín cũng để dành cho nhau
Thời gian có chịu dừng đâu
Cái thời tìm trốn qua mau mất rồi
Em đây , anh đấy xa vời
Thuyền đi bỏ bến lở bồi tháng năm
Ngày xưa giờ đã xa xăm
Hết rồi cái thuở đếm năm với mười
Nay ta tìm trốn giữa đời
Rưng rưng em nhớ cái thời bên nhau …
0g30 10-6-09
BL07
TRỐN TÌM... NGÀY XƯA
Năm mười,mười lăm,hai mươi
Mình cùng chơi nhé,*tiếng cười giòn tan
Sân trường thì rộng thênh thang
Chắc là em trốn...gầm bàn đấy thôi!
Cái thưở lên chín lên mười
Lò cò ,cút bắt xong rồi ô quan
Ngây thơ chẳng biết thời gian
Rồi năm cuối cấp ngỡ ngàng trôi qua
Ngỡ ngàng phượng rợp trời hoa
Ngỡ ngàng ánh mắt ,thôi là biệt ly...
Bây giờ còn lại những gì
Năm dài tháng rộng xuân thì thoáng qua
Phải chăng kỷ niệm chỉ là
Ngày xa xưa ấy thôi mà...trẻ con
Mà sao lòng vẫn sắc son
Nhớ hoài cái thưở chỉ còn trong mơ
Chiều nay ngồi đọc bài thơ
Mà sao dòng chữ tuôn mờ, Người ơi
...*Năm rồi ,mười năm xa xôi...
(*Thơ Người Lính
*Thơ Vi Thông)
Mây Hạ
20/06/2009
CHỢT XA
Chợt ngơ ngác buồn , ngôi sao nhỏ ơi
Rời đi , để lại bấy nhiêu lời
Tìm em , ánh sao xa vời vợi
Giờ em nơi nào, ánh sao nhỏ ơi!
Mây Hạ mong sẽ được gặp lại Kha Khả Tú , Hà Ngân Hà, Và, cho dù chưa kịp làm quen , MH cũng rất muốn một ngày nào đó sẽ được nhìn thấy tên của Hàn Băng,Nhã Trân, Shu mei, Dalana, LILI, Kha Hán Quân,Vĩnh Hùng(HungHo), Hà Nghinh Tuấn, Hưng Vinh(Huvo), Đỗ Trọng Cần(Docan), ThaiHong(honghong),Vĩnh Nghiêm(Tovinhnghiem),và cả Thuỵ Du nữa, lại xuất hiện trên diễn đàn VNTQ. Chúc các bạn nhiều sức khoẻ,vui và luôn thành công trong cuộc sống.
Mây Hạ 05/07/2009
Rừng cây tím nhớ người xa
Em đi mang ánh trăng ngà mộng mơ
Em đi mang cả hồn thơ
Ngân Hà một dải đợi chờ ước ao
Khả Tú là một vì sao
Nhỏ nhoi ở tận trời cao sáng loà
Cạnh cùng một dải Ngân Hà
Rọi tình nhân thế chan hoà yêu thương
QuanVuong
Rừng cây tím phủ mù sương
Lối xưa còn đọng yêu thương đợi chờ
Sang Thu trời trở giấc mơ
Gom bao nhung nhớ bên bờ sông tương
Vương vương sương phủ màu vương
Gió thu thổn thức đưa hương lá vàng
Sương rơi trắng giọt ngỡ ngàng
Xạc xào chiếc bóng lỡ làng thu xa
Rừng Thu đơn lạnh lối qua
Hắt hiu nỗi nhớ la đà lá bay !
Hoa_Duong
CHỜ MÃI NGƯỜI XA
Đường xưa sắc tìm một màu
Ôi chao ! Nhớ quá ngày nao gặp người
Miệng hoa chúm chím mỉm cười
Thơ ngây ta rủ năm mười mười lăm
Trốn tìm em núp bụi râm
Anh theo ánh mắt em chằm nhìn ra
-Ô Hay ! Ăn gian quá hà
Mới đếm mười lăm thì là bắt ngay
Em sẽ giận anh cả ngày
Hổng theo đi học đường dài cùng xe
Hổng thèm mượn sách nữa nghe
Hổng thèm viết hộ khi nghe không rành
Hổng thèm hái phượng trên cành
Cùng anh ép bướm để dành mai xem
Giận rồi ! Giận đấy hổng thèm
Tức lắm đôi mắt ướt nhèm lệ rơi
Giận anh em bỏ cuộc chơi
Mây xanh em cất cánh trời bay đi
Để anh ôm mối tình si
Ngày qua tháng lại vẫn ghi vào lòng
Trốn tìm và cánh phượng hồng
Đôi con bướm mộng còn trong trang sầu
Hoa phượng ép bướm thắm mầu
Mà ngày thơ ấy tìm đâu bây giờ
Nhìn lưu bút anh thẫn thờ
Giấc mơ gặp gỡ biết chờ bao lâu
Tím buồn phủ kín lối sầu
Chờ em chờ mãi kiếp sau vẫn chờ !
Nguyên Vũ
Em đi mang ánh trăng ngà mộng mơ
Em đi mang cả hồn thơ
Ngân Hà một dải đợi chờ ước ao
Khả Tú là một vì sao
Nhỏ nhoi ở tận trời cao sáng loà
Cạnh cùng một dải Ngân Hà
Rọi tình nhân thế chan hoà yêu thương
QuanVuong
Rừng cây tím phủ mù sương
Lối xưa còn đọng yêu thương đợi chờ
Sang Thu trời trở giấc mơ
Gom bao nhung nhớ bên bờ sông tương
Vương vương sương phủ màu vương
Gió thu thổn thức đưa hương lá vàng
Sương rơi trắng giọt ngỡ ngàng
Xạc xào chiếc bóng lỡ làng thu xa
Rừng Thu đơn lạnh lối qua
Hắt hiu nỗi nhớ la đà lá bay !
Hoa_Duong
CHỜ MÃI NGƯỜI XA
Đường xưa sắc tìm một màu
Ôi chao ! Nhớ quá ngày nao gặp người
Miệng hoa chúm chím mỉm cười
Thơ ngây ta rủ năm mười mười lăm
Trốn tìm em núp bụi râm
Anh theo ánh mắt em chằm nhìn ra
-Ô Hay ! Ăn gian quá hà
Mới đếm mười lăm thì là bắt ngay
Em sẽ giận anh cả ngày
Hổng theo đi học đường dài cùng xe
Hổng thèm mượn sách nữa nghe
Hổng thèm viết hộ khi nghe không rành
Hổng thèm hái phượng trên cành
Cùng anh ép bướm để dành mai xem
Giận rồi ! Giận đấy hổng thèm
Tức lắm đôi mắt ướt nhèm lệ rơi
Giận anh em bỏ cuộc chơi
Mây xanh em cất cánh trời bay đi
Để anh ôm mối tình si
Ngày qua tháng lại vẫn ghi vào lòng
Trốn tìm và cánh phượng hồng
Đôi con bướm mộng còn trong trang sầu
Hoa phượng ép bướm thắm mầu
Mà ngày thơ ấy tìm đâu bây giờ
Nhìn lưu bút anh thẫn thờ
Giấc mơ gặp gỡ biết chờ bao lâu
Tím buồn phủ kín lối sầu
Chờ em chờ mãi kiếp sau vẫn chờ !
Nguyên Vũ
CHIA LI
Chờ mong chờ đến bao giờ
Người đi xa mãi còn mơ làm gì
Mưa rơi đọng lại bờ mi
Lệ trời cũng khóc chia li tình sầu
Mình em đếm giọt mưa ngâu
Xót lòng anh lắm lỡ câu chung tình
Để sầu em lại một mình
Tim anh đau nhói duyên tình dở dang
Anh mang tiếng kẻ phụ phàng
Để em mắt đẫm lệ tràn hoen mi
Từ li hai tiếng từ li
Anh đi em ở chia li tình sầu
Thôi rồi lỡ mối tình đầu...
Yêu nhau sao nỡ phụ nhau thế này...
Quân Vương
Chia li kẻ ở người đi
Xa rồi hai tiếng từ li não nề
Người đi không hẹn ngày về
Cho người ở lại tràn trề lệ rơi
Nhìn trời mưa mãi buồn ơi
Người đi xa mãi... gọi lời... hư không...!
Chờ mong chờ đến bao giờ
Người đi xa mãi còn mơ làm gì
Mưa rơi đọng lại bờ mi
Lệ trời cũng khóc chia li tình sầu
Mình em đếm giọt mưa ngâu
Xót lòng anh lắm lỡ câu chung tình
Để sầu em lại một mình
Tim anh đau nhói duyên tình dở dang
Anh mang tiếng kẻ phụ phàng
Để em mắt đẫm lệ tràn hoen mi
Từ li hai tiếng từ li
Anh đi em ở chia li tình sầu
Thôi rồi lỡ mối tình đầu...
Yêu nhau sao nỡ phụ nhau thế này...
Quân Vương
Chia li kẻ ở người đi
Xa rồi hai tiếng từ li não nề
Người đi không hẹn ngày về
Cho người ở lại tràn trề lệ rơi
Nhìn trời mưa mãi buồn ơi
Người đi xa mãi... gọi lời... hư không...!
L.nguyenvu
Em ơi em nắng Hạ lên đẹp chửa
Phượng đỏ màu bên cạnh tím bằng lăng
Tím thuỷ chung và hồng thắm tim lòng
Lời vàng đá đỏ hồng đôi tim mộng
Anh cùng em là tất cả niềm hy vọng
Màu mây xanh và hướng đến tương lai
Đến mai sau trên vạn nẻo đường dài
Ta dìu dắt qua bến bờ hạnh phúc
quanvuong
Ôi lời tình đẹp nhất
Hứa hẹn mãi trăm năm
Kết chặt đôi tim mộng
Dẹp hương ấm tình nồng
Dù bể cạn biển rông
Vẫn bền chặt một lòng
Tình xinh như tranh lộng
Phong kín vào khung phòng.
Hứa hẹn mãi trăm năm
Kết chặt đôi tim mộng
Dẹp hương ấm tình nồng
Dù bể cạn biển rông
Vẫn bền chặt một lòng
Tình xinh như tranh lộng
Phong kín vào khung phòng.
L.nguyenvu
CHUYỆN TÌNH GIÀN THIÊN LÝ
Trên nẻo đường quê nắng chảy dài
Vào thôn ngỏ ấy lắm hoa lài
Bốn mùa hoa nở hương thơm ngát
Lối mộng vườn xuân cánh bướm bay
Xa xa dưới bóng giàn thiên lý
Anh gặp em rồi biết nói chi
E ấp che tay cười nửa miệng
Hồn anh lơ lững vút bay đi
Em hái từng chùm hoa mướt xanh
Gió trưa len lén nhẹ đưa cành
Tóc bay ve vuốt đôi gò má
Nắng ửng hồng tươi trưa bước nhanh
Dáng em lẩn dưới giàn hoa mơ
Thoăn thoắt tay mềm đan ý thơ
Dệt bằng cánh mỏng, hương trong gió
Ghẹo bướm làng bên mãi ước mơ
Anh trêu em : này bé hái hoa
Biếu anh vài đoá để làm quà
Để anh mơ mãi màu thiên lý
Và mỗi chiều buông anh nhớ hoa
Em đỏ má cười thẹn lặng hơi
Vườn trưa vắng bặt tiếng chim mồi
Xạc xào cánh bướm bay nghìn sắc
Ve vãn làm hoa rụng tả tơi
Em nhìn thiên lý bay theo gió
Xót phận hồng nhan tựa kiếp hoa
Thơ ngây em đuổi đàn bươm bướm
Anh ngỡ rằng em chẳng thiết tha
Và mỗi ngày qua ngày lại qua
Vờ xin thiên lý để làm quà
Bảo em cài vắt hoa lên tóc
Cho đẹp tình duyên thắm mặn mà
Rồi đến một hôm em hái hoa
Gặp anh rưng rức lệ mi nhoà
Anh không hiểu chuyện nhìn em hỏi
Em bảo ngày mai ta cách xa
Anh nghe em nói buồn khôn xiết
Thơ thẫn ngùi trông bóng xế tà
Và rồi anh chắc em quên hết
Chuyện dưới giàn hoa bướm vỡ oà
Ngày mai bên ấy lễ vu qui
Em giã từ anh để ra đi
Mấy dòng dư lệ tuôn trên má
Rắc vào tim mộng tình chia li
Thái Hoà
Trên nẻo đường quê nắng chảy dài
Vào thôn ngỏ ấy lắm hoa lài
Bốn mùa hoa nở hương thơm ngát
Lối mộng vườn xuân cánh bướm bay
Xa xa dưới bóng giàn thiên lý
Anh gặp em rồi biết nói chi
E ấp che tay cười nửa miệng
Hồn anh lơ lững vút bay đi
Em hái từng chùm hoa mướt xanh
Gió trưa len lén nhẹ đưa cành
Tóc bay ve vuốt đôi gò má
Nắng ửng hồng tươi trưa bước nhanh
Dáng em lẩn dưới giàn hoa mơ
Thoăn thoắt tay mềm đan ý thơ
Dệt bằng cánh mỏng, hương trong gió
Ghẹo bướm làng bên mãi ước mơ
Anh trêu em : này bé hái hoa
Biếu anh vài đoá để làm quà
Để anh mơ mãi màu thiên lý
Và mỗi chiều buông anh nhớ hoa
Em đỏ má cười thẹn lặng hơi
Vườn trưa vắng bặt tiếng chim mồi
Xạc xào cánh bướm bay nghìn sắc
Ve vãn làm hoa rụng tả tơi
Em nhìn thiên lý bay theo gió
Xót phận hồng nhan tựa kiếp hoa
Thơ ngây em đuổi đàn bươm bướm
Anh ngỡ rằng em chẳng thiết tha
Và mỗi ngày qua ngày lại qua
Vờ xin thiên lý để làm quà
Bảo em cài vắt hoa lên tóc
Cho đẹp tình duyên thắm mặn mà
Rồi đến một hôm em hái hoa
Gặp anh rưng rức lệ mi nhoà
Anh không hiểu chuyện nhìn em hỏi
Em bảo ngày mai ta cách xa
Anh nghe em nói buồn khôn xiết
Thơ thẫn ngùi trông bóng xế tà
Và rồi anh chắc em quên hết
Chuyện dưới giàn hoa bướm vỡ oà
Ngày mai bên ấy lễ vu qui
Em giã từ anh để ra đi
Mấy dòng dư lệ tuôn trên má
Rắc vào tim mộng tình chia li
Thái Hoà
Đọc thơ em, anh nghẹn ngào từng bước
Lòng hận lòng vì lỗi ước cùng em
Anh về đây len lén ngắm qua rèm
Thương dáng ngọc tình em còn mãi đấy
Anh ra đi mà thầm nhìn ngoái lại
Tiếc một thời thơ dạy ta bên nhau
Bao ước mơ tính chuyện mai sau
Trăm năm thắm duyên trầu cau nồng ấm
Nhưng lời hứa anh giờ đây quên bẵng
Đề cho em canh vắng đợi mưa chiều
Anh xa rồi...để trống vắng tình em yêu...
quanvuong
Lòng hận lòng vì lỗi ước cùng em
Anh về đây len lén ngắm qua rèm
Thương dáng ngọc tình em còn mãi đấy
Anh ra đi mà thầm nhìn ngoái lại
Tiếc một thời thơ dạy ta bên nhau
Bao ước mơ tính chuyện mai sau
Trăm năm thắm duyên trầu cau nồng ấm
Nhưng lời hứa anh giờ đây quên bẵng
Đề cho em canh vắng đợi mưa chiều
Anh xa rồi...để trống vắng tình em yêu...
quanvuong
Nợ tình sao mãi vương mang
Bao Thu gom hết lá vàng chờ mong
Con sáo đã bay sang sông
Thu ơi ! Chiết lá cho lòng cành đau !
Bao Thu gom hết lá vàng chờ mong
Con sáo đã bay sang sông
Thu ơi ! Chiết lá cho lòng cành đau !
L.nguyenvu
SẮC HẠ
Sắc Hạ vẫn xanh mơ
Vẫn màu nhớ đợi chờ
Vẫn phượng hồng đỏ thắm
Vẫn nhớ mong vào thơ
Khúc ve sầu ra rã
Gió đệm nhạc du dương
Hoa Hạ rớt sân trường
Bướm phượng bay vào vở
Nắng trải rắc đường qua
Rợp lá hoa chiều tà
Màu hồng phượng thương quá
Đôi mắt bé mơ xa
Mùa phượng vỹ trổ hoa
Tiếng ve rộn lời ca
Nắng vàng yêu thiết tha
Tà áo trắng bay qua
Nguyên Vũ
"Tình ấy ngày nay đã xa rồi"???
Chim trời dõi cánh bay vùng trời
Tìm vì sao lạc thời vui ấy
Để mắt còn cay nhớ những ngày...
Nguyên Vũ
Chim trời dõi cánh bay vùng trời
Tìm vì sao lạc thời vui ấy
Để mắt còn cay nhớ những ngày...
Nguyên Vũ
Rừng cây tím phủ mù sương
Lối xưa còn đọng yêu thương đợi chờ
Sang Thu trời trở giấc mơ
Gom bao nhung nhớ bên bờ sông tương
Vương vương sương phủ màu vương
Gió thu thổn thức đưa hương lá vàng
Sương rơi trắng giọt ngỡ ngàng
Xạc xào chiếc bóng lỡ làng thu xa
Rừng Thu đơn lạnh lối qua
Hắt hiu nỗi nhớ la đà lá bay !
Hoa_Duong
HOÀI NIỆM CHỐN XA
Đường xưa sắc tím một màu
Ôi chao ! Nhớ quá ngày nao gặp người
Miệng hoa chúm chím mỉm cười
Thơ ngây ta rủ năm mười mười lăm
Trốn tìm em núp bụi râm
Anh theo ánh mắt em chằm nhìn ra
-Ô Hay ! Ăn gian quá hà
Mới đếm mười lăm thì là bắt ngay
Em sẽ giận anh cả ngày
Hổng theo đi học đường dài cùng xe
Hổng thèm mượn sách nữa nghe
Hổng thèm viết hộ khi nghe không rành
Hổng thèm hái phượng trên cành
Cùng anh ép bướm để dành mai xem
Giận rồi ! Giận đấy hổng thèm
Tức lắm đôi mắt ướt nhèm lệ rơi
Giận anh em bỏ cuộc chơi
Mây xanh em cất cánh trời bay đi
Để anh ôm mối tình si
Ngày qua tháng lại vẫn ghi vào lòng
Trốn tìm và cánh phượng hồng
Đôi con bướm mộng còn trong trang sầu
Hoa phượng ép bướm thắm mầu
Mà ngày thơ ấy tìm đâu bây giờ
Nhìn lưu bút anh thẫn thờ
Giấc mơ gặp gỡ biết chờ bao lâu
Tím buồn phủ kín lối sầu
Chờ em chờ mãi kiếp sau vẫn chờ !
Nguyên Vũ
Lối xưa còn đọng yêu thương đợi chờ
Sang Thu trời trở giấc mơ
Gom bao nhung nhớ bên bờ sông tương
Vương vương sương phủ màu vương
Gió thu thổn thức đưa hương lá vàng
Sương rơi trắng giọt ngỡ ngàng
Xạc xào chiếc bóng lỡ làng thu xa
Rừng Thu đơn lạnh lối qua
Hắt hiu nỗi nhớ la đà lá bay !
Hoa_Duong
HOÀI NIỆM CHỐN XA
Đường xưa sắc tím một màu
Ôi chao ! Nhớ quá ngày nao gặp người
Miệng hoa chúm chím mỉm cười
Thơ ngây ta rủ năm mười mười lăm
Trốn tìm em núp bụi râm
Anh theo ánh mắt em chằm nhìn ra
-Ô Hay ! Ăn gian quá hà
Mới đếm mười lăm thì là bắt ngay
Em sẽ giận anh cả ngày
Hổng theo đi học đường dài cùng xe
Hổng thèm mượn sách nữa nghe
Hổng thèm viết hộ khi nghe không rành
Hổng thèm hái phượng trên cành
Cùng anh ép bướm để dành mai xem
Giận rồi ! Giận đấy hổng thèm
Tức lắm đôi mắt ướt nhèm lệ rơi
Giận anh em bỏ cuộc chơi
Mây xanh em cất cánh trời bay đi
Để anh ôm mối tình si
Ngày qua tháng lại vẫn ghi vào lòng
Trốn tìm và cánh phượng hồng
Đôi con bướm mộng còn trong trang sầu
Hoa phượng ép bướm thắm mầu
Mà ngày thơ ấy tìm đâu bây giờ
Nhìn lưu bút anh thẫn thờ
Giấc mơ gặp gỡ biết chờ bao lâu
Tím buồn phủ kín lối sầu
Chờ em chờ mãi kiếp sau vẫn chờ !
Nguyên Vũ
THĂM THANH KHIẾT
Lâu rồi chưa ghé thăm… THANH KHIẾT
Thiệt mà ! Vịt nhớ bạn…tha thiết
Khen nha ! thơ KHIẾT dạo này… tuyệt !
Lúc nào Vịt cũng luôn…nói thiệt
Đâu phải tánh Vịt tui…keo kiết
Tại sức khỏe giờ hơi… suy kiệt
Nhưng mà chả báo cho… ai biết
Sợ KHIẾT thừa cơ đòi…cắt tiết
Chui vào một xó thôi…trốn biệt
KHIẾT mà túm được có mà…chiết !
Híc híc !
Vịt
Vịt ơi ! thật hết biết
Sao gọi là tha thiết
Mải chơi chẳng đón tiếp
Đã làm buồn lòng Khiết
Nên Khiết không thèm viết
Cho người tính keo kiệt
Nếu mà sức suy kiệt
Làm sao có thơ tuyệt
Gửi đầy trên thư viện…
Dao sẵn chờ cắt tiết
Nhớ đừng để cho Khiết
Bắt được là hết biết
T.T.K.
12.7.2009
Gặp Bà chằn THANH KHIẾT
Như đối thủ truyền kiếp
Thơ nhanh đến phát khiếp
Vịt đang bị ăn hiếp
Chả ai dám vô tiêp
Cái thân “ròm” tội nghiệp
Mới chỉ qua nửa hiệp
Đã chịu thua thiêm thiếp
Khiếp !
Có đệ đây đến tiếp
Hổng cho ai ăn hiếp
Vịt Hồng thơ quá tuyệt
Ồ, vui thêm Thanh Khiết
Chơi đuổi bắt cắt tiết
Vịt trời cười chạy miết
Vũ cũng bay theo kịp
Vui sao vui hết biết
Ôi thoải mái ! Tuyệt! Tuyệt!
Tuyệt !
Nguyên Vũ
Thuy tien tiếp một tay
Khiết ơi đừng để bay
VỊT RÒM ỷ thơ hay
Nên muốn là bay ngay ,,,
Mình quyết ,,,một bữa say
Khiết à,,,hãy nhanh tay
Chấp cả VŨ nữa đấy ,,,,,,
Thủy Tiên (Sư tử HĐ)
Vịt Hồng chạy nhanh ngay
Không khéo bị bắt đấy
Vũ mọc cánh bay đây
Vịt Hồng ơi gắng chạy
Tiên Nữ ngồi chỗi bay
Tóm được Vịt chết ngay
Chạy lẹ mau kẽo chết
Dưới đất có Thanh Khiết
Trên trời có Tiên Nương
Vịt Hồng nhanh tìm đường
Vũ xoè cánh bay cho lẹ !
Nguyên Vũ
( Thái thượng Ngọc Hoàng gia gia ơi cứu Vịt Hồng gia gia của con gặp nạn dưới trần kìa ! Hic )
Lâu rồi chưa ghé thăm… THANH KHIẾT
Thiệt mà ! Vịt nhớ bạn…tha thiết
Khen nha ! thơ KHIẾT dạo này… tuyệt !
Lúc nào Vịt cũng luôn…nói thiệt
Đâu phải tánh Vịt tui…keo kiết
Tại sức khỏe giờ hơi… suy kiệt
Nhưng mà chả báo cho… ai biết
Sợ KHIẾT thừa cơ đòi…cắt tiết
Chui vào một xó thôi…trốn biệt
KHIẾT mà túm được có mà…chiết !
Híc híc !
Vịt
Vịt ơi ! thật hết biết
Sao gọi là tha thiết
Mải chơi chẳng đón tiếp
Đã làm buồn lòng Khiết
Nên Khiết không thèm viết
Cho người tính keo kiệt
Nếu mà sức suy kiệt
Làm sao có thơ tuyệt
Gửi đầy trên thư viện…
Dao sẵn chờ cắt tiết
Nhớ đừng để cho Khiết
Bắt được là hết biết
T.T.K.
12.7.2009
Gặp Bà chằn THANH KHIẾT
Như đối thủ truyền kiếp
Thơ nhanh đến phát khiếp
Vịt đang bị ăn hiếp
Chả ai dám vô tiêp
Cái thân “ròm” tội nghiệp
Mới chỉ qua nửa hiệp
Đã chịu thua thiêm thiếp
Khiếp !
Có đệ đây đến tiếp
Hổng cho ai ăn hiếp
Vịt Hồng thơ quá tuyệt
Ồ, vui thêm Thanh Khiết
Chơi đuổi bắt cắt tiết
Vịt trời cười chạy miết
Vũ cũng bay theo kịp
Vui sao vui hết biết
Ôi thoải mái ! Tuyệt! Tuyệt!
Tuyệt !
Nguyên Vũ
Thuy tien tiếp một tay
Khiết ơi đừng để bay
VỊT RÒM ỷ thơ hay
Nên muốn là bay ngay ,,,
Mình quyết ,,,một bữa say
Khiết à,,,hãy nhanh tay
Chấp cả VŨ nữa đấy ,,,,,,
Thủy Tiên (Sư tử HĐ)
Vịt Hồng chạy nhanh ngay
Không khéo bị bắt đấy
Vũ mọc cánh bay đây
Vịt Hồng ơi gắng chạy
Tiên Nữ ngồi chỗi bay
Tóm được Vịt chết ngay
Chạy lẹ mau kẽo chết
Dưới đất có Thanh Khiết
Trên trời có Tiên Nương
Vịt Hồng nhanh tìm đường
Vũ xoè cánh bay cho lẹ !
Nguyên Vũ
( Thái thượng Ngọc Hoàng gia gia ơi cứu Vịt Hồng gia gia của con gặp nạn dưới trần kìa ! Hic )
Lời nói "người xưa" ấm cõi lòng
Thỏa lòng cho những muốn cùng mong
Rượu quý - bạn hiền cùng nhau uống
Để chứng cho lòng vẫn sáng trong
CH
LỜI THƠ CÓ ÍCH
Cái kiếp con tằm lại nhả tơ
Lẽ nào thi sĩ lại không thơ
Tơ tằm dân chúng may y phục
Lời của thi nhân ích lợi nhờ :
Nước đục đẹp lời hoá nước trong
Văn thơ giải thoát được non sông
Văn ngài Nguyễn Trãi , thơ Thường Kiệt
Muôn thuở dân ta vẫn bái sùng
Chút nhàn thì lại cứ làm thơ
Tranh thủ thời gian vào mộng mơ
Phải tính thích thơ nên viết mãi
Thi nhân hoạ lại vần đang chờ
Thái Hoà
Thỏa lòng cho những muốn cùng mong
Rượu quý - bạn hiền cùng nhau uống
Để chứng cho lòng vẫn sáng trong
CH
LỜI THƠ CÓ ÍCH
Cái kiếp con tằm lại nhả tơ
Lẽ nào thi sĩ lại không thơ
Tơ tằm dân chúng may y phục
Lời của thi nhân ích lợi nhờ :
Nước đục đẹp lời hoá nước trong
Văn thơ giải thoát được non sông
Văn ngài Nguyễn Trãi , thơ Thường Kiệt
Muôn thuở dân ta vẫn bái sùng
Chút nhàn thì lại cứ làm thơ
Tranh thủ thời gian vào mộng mơ
Phải tính thích thơ nên viết mãi
Thi nhân hoạ lại vần đang chờ
Thái Hoà
Rảnh rỗi vài dòng với bạn thơ
Hiệp vần con chữ còn lơ ngơ
Tìm hoài tìm mãi à ra đấy
Hoạ cùng với bạn một vần ơ
Nguyên Vũ
Hiệp vần con chữ còn lơ ngơ
Tìm hoài tìm mãi à ra đấy
Hoạ cùng với bạn một vần ơ
Nguyên Vũ
Mừng Bạn Thơ
Kính chúc bạn thơ vui thắm ý
Nhìn đời phóng bút vẽ thành thơ
Lộc tài phước hải luôn gia hộ
Giải thoát an nhiên sáng nét thơ
Mytutru_12.7.2009
Kính chúc bạn thơ vui thắm ý
Nhìn đời phóng bút vẽ thành thơ
Lộc tài phước hải luôn gia hộ
Giải thoát an nhiên sáng nét thơ
Mytutru_12.7.2009
Hôm
nay gặp bút tích của Vi Thông sư phụ ở đây, tất cả bạn hữu của Vi Thôngsư phụ mừng rơi nước mắt đó ! Mừng quá đi thôi ! Chúng đệ tử mừng quá ! Mừng
quá ! Vì biết Vi thông sư phụ vẫn khoẻ.
Mây Hạ theo chân các bạn trẻ đến thăm Huynh đây ạ! MH vẫn thường xuyên ghé đến Lầu Mây và Chia Tình để được đọc thơ Huynh.Nhưng thời gian gần đây,cũng hơi lâu,không được đọc những tác phẩm mới của Huynh,cũng như các bạn ,MH có cảm giác mong chờ ,và có chút gì lo lắng... Bây giờ thì Huynh đã trở về rồi ,và mọi người tíu tít vây quanh thật vui! Người cách xa nửa vòng trái đất mà như gần gũi ngay bên cạnh,thật ấm áp Huynh nhỉ! MH kính Huynh những lời chúc tốt đẹp nhất!
Hoa hồng tặng thưởng Thông ca
Vịt Hồng thêm đỏ mặt da hồng hào
Vịt Hồng là của Trời cao
Xuống thế cứu giúp thi hào nạn tai
Vịt Hồng là niền ước ao
Trái tim đỏ mối thăm giao vạn đời
Vịt Hồng đẹp cả ý lời
Vi Thông gió mát cho người phước duyên
Nguyên Vũ
Mấy hôm rồi mới gặp Hoàng Nương Mây Hạ của nhóc Quân Vương ạ ! Thần dập đầu khấu kiến Hoàng Nương Mây Hạ vạn tuế vạn vạn tuế ! Vạn tuế VỊT HỒNG sư phụ vẫn khoẻ, không bệnh... Bọn đệ tử mừng lắm cơ ! Hu...hu... Mừng quá ! Hu hu hu...)
Lời Ru Từ Điệu Ca Dao
Lời ru từ điệu ca dao
Ngày xưa mẹ dẫn con vào giấc mơ
Ngọt ngào ôi ! những vần thơ
Dạy con qua tiếng ầu ơ muôn đời
Mỗi khi xao xuyến bồi hồi
Nhớ câu lục bát thương lời mẹ xưa
Đường trần nhiều nỗi đong đưa
Hơn nhau cách sống cho vừa mới hay
Tự hào khoe sắc nắng mai
Áo sương tinh khiết dám ai so bì
Vững lòng tin, mỗi bước đi
Lương tâm dẫn lối ngại gì gian lao
Mặt trời rạng chiếu trên cao
Ngàn sao tỏa sáng mặc bao đổi dời
Ngửa trông không thẹn với trời
Mai về lòng đất nụ cười tròn môi
Hãy yên lòng nhé mẹ ơi !
Con luôn ghi nhớ mọi nơi câu này
Dầu cho nguy khó đường dài
Bên con mẹ vẫn ru hoài lời yêu
Vi Thông
HỜI RU, CÁNH VÕNG
LỜI NGƯỜI PHỤ NỮ ĐẸP
Phụ Nữ Đẹp, nét trầm tư huyền dịu
Bốn nghìn năm tô điểm một trời hương
Góp xuân thu gầy dựng lại mùa thương
Lời nhẹ nhàng, dịu dàng Phụ Nữ Việt
Nét nhu mì tăng thêm phần diễm tuyệt
Lời êm tai nhỏ nhẹ ngát hương sen
Tươi miệng hoa mũm mĩm nụ cười duyên
Giữ ý tứ đẹp lời ai cũng nể
Người Phụ Nữ Việt Nam sao mà tuyệt thế
Sáng tâm hồn lẫn dáng vóc lời hay
Từ cổ xưa cũng vẫn tôn vinh này
Vẹn toàn Công, đức, dung, ngôn, hạnh
Phụ Nữ Việt Nam thế giới nghe danh
Tính dịu dàng hương vị đoá hoa tâm
Lời đẹp ngôn từ sáng tựa ánh trăng Rằm
Giọng nhỏ nhẹ nghe dịu dàng thân thiết
Tâm Phụ Nữ sáng ngời như băng tuyết
Dệt vần thơ bất diệt mấy ngàn năm
Phụ Nữ Việt Đẹp như ánh trăng Rằm
Ngưỡng mộ lắm thế giới tôn vinh Phụ Nữ Đẹp...
Nguyên Vũ
Lời ru từ điệu ca dao
Ngày xưa mẹ dẫn con vào giấc mơ
Ngọt ngào ôi ! những vần thơ
Dạy con qua tiếng ầu ơ muôn đời
Mỗi khi xao xuyến bồi hồi
Nhớ câu lục bát thương lời mẹ xưa
Đường trần nhiều nỗi đong đưa
Hơn nhau cách sống cho vừa mới hay
Tự hào khoe sắc nắng mai
Áo sương tinh khiết dám ai so bì
Vững lòng tin, mỗi bước đi
Lương tâm dẫn lối ngại gì gian lao
Mặt trời rạng chiếu trên cao
Ngàn sao tỏa sáng mặc bao đổi dời
Ngửa trông không thẹn với trời
Mai về lòng đất nụ cười tròn môi
Hãy yên lòng nhé mẹ ơi !
Con luôn ghi nhớ mọi nơi câu này
Dầu cho nguy khó đường dài
Bên con mẹ vẫn ru hoài lời yêu
Vi Thông
HỜI RU, CÁNH VÕNG
Một sương, hai nắng... tảo tần
Hời ru, cánh võng... trong ngần, mẹ ơi!
Nhặt bao gian khó giữa đời
Vương tình mẫu tử trong lời ca dao...
Con ngồi đếm hết ngàn sao
Tấm lòng của Mẹ biển nào sánh ngang?
Mẹ ru từ thuở nặng mang
Gửi vào dòng sữa căng tràn tim yêu...
Ca dao của tuổi xế chiều
Tìm đâu dáng vấp chắt chiu năm nào
Con ngồi đếm hết ngàn sao
Mãi chưa ôm trọn dạt dào lời ru...
Người lính -10.7.2009
LỜI RU
Lời ru từ thuở nằm nôi
À ơi khúc điệu đẹp lời ca dao
Dịu dàng ý từ ngọt ngào
Đu đưa cánh võng dạt dào lòng con
Ca dao nhẹ nhàng gót son
Từng câu lục bát ru con nên người
Đường đời vạn nẻo muôn nơi
Lời ru mẹ vẫn tồn nơi tim hồng
Ngôn từ Tiếng Việt sáng trong
Đẹp tươi dòng giống lạc hồng ngời danh
Con đi nghìn thác vạn ghềnh
Vẫn mang theo mãi để nên với đời
Nhẹ nhàng Tiếng Việt đẹp lời
Chọn từ viết chữ cho người vui theo
Lời ru theo con khắp nẻo
Câu thương lục bát luôn theo bên mình
Mẹ ơi con lớn nên hình
Lưng dài vai rộng lời xinh càng nhiều
Ca dao lục bát quý yêu
Bao đời Tiếng Việt dịu lời mẹ ru ...
Nguyên Vũ
Post vnthLời ru từ thuở nằm nôi
À ơi khúc điệu đẹp lời ca dao
Dịu dàng ý từ ngọt ngào
Đu đưa cánh võng dạt dào lòng con
Ca dao nhẹ nhàng gót son
Từng câu lục bát ru con nên người
Đường đời vạn nẻo muôn nơi
Lời ru mẹ vẫn tồn nơi tim hồng
Ngôn từ Tiếng Việt sáng trong
Đẹp tươi dòng giống lạc hồng ngời danh
Con đi nghìn thác vạn ghềnh
Vẫn mang theo mãi để nên với đời
Nhẹ nhàng Tiếng Việt đẹp lời
Chọn từ viết chữ cho người vui theo
Lời ru theo con khắp nẻo
Câu thương lục bát luôn theo bên mình
Mẹ ơi con lớn nên hình
Lưng dài vai rộng lời xinh càng nhiều
Ca dao lục bát quý yêu
Bao đời Tiếng Việt dịu lời mẹ ru ...
Nguyên Vũ
LỜI NGƯỜI PHỤ NỮ ĐẸP
Phụ Nữ Đẹp, nét trầm tư huyền dịu
Bốn nghìn năm tô điểm một trời hương
Góp xuân thu gầy dựng lại mùa thương
Lời nhẹ nhàng, dịu dàng Phụ Nữ Việt
Nét nhu mì tăng thêm phần diễm tuyệt
Lời êm tai nhỏ nhẹ ngát hương sen
Tươi miệng hoa mũm mĩm nụ cười duyên
Giữ ý tứ đẹp lời ai cũng nể
Người Phụ Nữ Việt Nam sao mà tuyệt thế
Sáng tâm hồn lẫn dáng vóc lời hay
Từ cổ xưa cũng vẫn tôn vinh này
Vẹn toàn Công, đức, dung, ngôn, hạnh
Phụ Nữ Việt Nam thế giới nghe danh
Tính dịu dàng hương vị đoá hoa tâm
Lời đẹp ngôn từ sáng tựa ánh trăng Rằm
Giọng nhỏ nhẹ nghe dịu dàng thân thiết
Tâm Phụ Nữ sáng ngời như băng tuyết
Dệt vần thơ bất diệt mấy ngàn năm
Phụ Nữ Việt Đẹp như ánh trăng Rằm
Ngưỡng mộ lắm thế giới tôn vinh Phụ Nữ Đẹp...
Nguyên Vũ
CÓ MỘT CHÚT HEO MAY
Có một chút heo may
Khẽ lay sầu lá úa
Vàng chiều tơ nắng lụa
Hắt hiu đường chân mây
Chút màu mắt thơ ngây
Thêm hồn nhiên đôi má
Nụ cười duyên rất lạ
Ngỡ như vừa qua đây
Dẫu chiếc bóng hao gầy
Vẫn theo người đi mãi
Đợi chờ thu quay lại
Lá hát mừng trên cây
Lỡ vạt tóc ai bay
Níu chân người thi sỹ
Hồn từng đêm mộng mị
Ngỡ qua miền thiên thai
Có người thức đêm nay
Lắng nghe lời ru gió
Trầm buồn như hơi thở
Rũ bên vần thơ say
Vi Thông
GIẤC SAY
Có chút gì cay cay
Dâng nồng lên môi mắt
Có chút gì hiu hắt
Có chút gì quắt quay
Từng đợt gió heo may
Thổi qua miền thương cũ
Thêm từng cơn nước lũ
Thêm từng cơn mưa giông
Một mình chốn thinh không
Ngoảnh đầu tìm chiếc bóng
Nơi vắng xa lồng lộng
Mơ hồ như có ai
Ru hồn vào giấc say
Thầm thì lời mật ngọt
Ngủ đi con mèo ướt
Rũ buồn trong đêm nay
Mây Hạ 05/06/2009
MỘT MÌNH TÍM BUỒN
Nhìn rừng cây tím
Mong lung
Sao lòng ta lại chạnh lòng
Nhớ ai
Nhớ chiều thu ấy
Mây bay
Tím màu áo lụa
Hương lay láng lòng
Bây chừ
Chỉ có ngóng trông
Mong
Chờ
Phương ấy
Người không trở về
Ngày xưa ta hẹn ước thề
Trăm năm
Bền chặt
Lối về
Có nhau
Bây chừ
Chỉ ngắm trăng sao
Mơ
Ngày xưa ấy
Hẹn
Trao duyên tình
Bây chừ
Mình chẳng gặp mình
Hai phương trời ấy
Duyên tình chia đôi
Người đi khuất núi
Trùng khơi
Để sầu chất chứa
Mình thôi
Một mình
Kha Khả Tú
MƯA THU
Rừng thu
Cành sắc thu
Lời thu
Gió mưa thu
Nhạc thu vu dương
Đưa ta lạc bước giữa thiên đường
Màu thu tím
Nên thơ
Lá thu rơi lững lờ
Mưa loang xa mờ
Tím mơ ...
Mộng
Ru giấc thiên thần bay bổng
Ta chấp cánh vòng quanh
Giọt mưa thu
Đọng lá xanh
Giọt chao nước trắng ngần
Lăn vào lòng ta giá lạnh
Mưa thu rơi ...
Nhớ thu xưa
Thu ơi
Lệ thu rơi
Nghẹn lời
Mưa thu vẫn bay
Chậm bước chân ngày
Tìm lại bóng người
Nào thấy...
Thu đơn côi
Mưa thu rơi
Rơi
Rơi
Mãi rơi
Lạnh lùng ôi Buồn tím môi
Lòng bời bời
Nhớ bóng người
Thu ơi
Thu ơi
Thu ơi
Lệ thu ơi
Rơi rơi rơi
Sầu đất trời
Thắm lòng côi
Thu ơi
Thu ơi
Thu ơi
Mưa thu ơi
Mưa mãi rơi
Rơi Rơi Rơi ! ! !
Hà Ngân Hà
Giọt sương rơi trên lá
Thu đếm bao mùa qua
Dải Ngân Hà vẫn sáng
Trên vòm trời bao la
Vì Tinh Tú Nhỏ Nhoi
Chói sáng một vòm trời
Gom nhiều vì sao lại
Thành dải Ngân Hà ! Ôi !
Trăng mười sáu tuyệt vời
Mười tám sáng không thôi...
Hai mốt trăng vẫn ngời
Dải Ngân Hà yêu ơi !
Nguyên Vũ
HOÀNG HÔN VÀ CHIẾC LÁ
Hoàng hôn xuống chợt thương đời chiếc lá
Phơi trên cành số phận quá đong đưa
Một ngày kia buồn mưa nắng giao mùa
Đành bỡ ngỡ buông niềm đau rất vội
Này gió ơi ! dừng bước cho ta hỏi
Có nơi nào mà gió chẳng lướt qua
Đời còn ai khi trái đất sẽ già
Và chẳng lẽ cõi Thiên Đường có thật ?
Buồn hiu hắt chiếc lá vàng úp mặt
Gió bồi hồi dăm phút vụt thổi bay
Cuối chiều mây hồn lơ lửng chốn này
Rồi trôi mãi về phương trời muôn lối
Kiếp viễn du trần thế sao tránh khỏi
Bước đa tình chân gối mỏi đường xa
Bỗng một hôm nhìn lá rớt la đà
Chợt mơ ước ngàn năm thành tượng đá
Rồi một bữa đoàn người đi buồn bã
Bước liêu xiêu đưa tiễn ai trong chiều
Có một người vừa về chốn cô liêu
Hôn phiêu lãng như mảng màu sương khói
Ngày nắng tắt chiều hoang mờ bóng tối
Cánh chim bay khuất dạng cuối lưng đèo
Mà ai còn ngơ ngác ngóng trông theo
Kìa ! ánh mắt đau thương nhìn rất lạ !
Vi Thông
TƯỢNG ĐÁ TRONG TIM
Chiếc lá trên cành có lúc hết màu xanh
Trong nắng nhạt hoàng hôn buồn héo úa
Dẫu quy luật tử sinh là muôn thuở
Lá xa cành vẫn khắc khoải niềm đau
Nếu ngày nào ai đó phải xa nhau
Người ra đi đến thiên đường hạnh phúc
Kẻ ở lại sống trong miền ký ức
Nhặt lá vàng , hồn khóc khúc bi thương
Nếu ngày mai , ở đoạn cuối con đường
Ngày đã tắt , bóng ai còn bên lối
Đứng lặng lẽ âm thầm trong bóng tối
Đợi một người phiêu lãng chốn trời xa
Nếu ngày mai , ngọn gió bỗng thoảng qua
Ngỡ ai về mơ màng trong sương khói
Góc trời đêm , một ánh sao le lói
Đốm lửa tình phút cuối vẫn bừng lên
Kỷ niệm xưa mãi mãi chẳng lãng quên
Lá vàng rụng cho mầm non thức dậy
Pho tượng đá ở trong tim ta đấy
Vĩnh cửu muôn đời sưởi ấm lòng nhau …
1giờ sáng 11- 6 – 09 BL07
HOÀI THU
Gió nhớ mây gió cứ mãi thét gào
Mây nhớ gió bay tận phương nào tìm kiếm
Nửa vầng trăng chưa đủ sáng mọi miền
Ánh sao lạc chơi vơi niềm u uất
Chim mỏi cánh theo vầng nhật nguyệt
Âm thanh buồn sương đọng buốt lá thu
Màn mưa sầu giăng tím bóng trăng lu
Ôi giọt đắng đọng mi sầu xa vắng
Tiếng lá Thu rơi trong khoảng lặng
Ru hồn thơ trĩu nặng khối sầu tư
Đến bao giờ người trở lại mùa Thu
Ta cùng ngắm chiếc lá vàng màu dĩ vãng
Ôi kí ức cứ vòng xoay theo nỗi nhớ
Bánh thời gian đưa kỉ niệm đợi chờ
Ta nâng niu từng chiếc lá Thu mơ
Bao nhớ tiếc một thời thơ đầy hoa mộng
Thu đi rồi ta tìm trong vô vọng
Bóng người xa vàng cả nỗi lòng ta...
Quanvuong
Hoàng hôn xuống chợt thương đời chiếc lá
Phơi trên cành số phận quá đong đưa
Một ngày kia buồn mưa nắng giao mùa
Đành bỡ ngỡ buông niềm đau rất vội
Này gió ơi ! dừng bước cho ta hỏi
Có nơi nào mà gió chẳng lướt qua
Đời còn ai khi trái đất sẽ già
Và chẳng lẽ cõi Thiên Đường có thật ?
Buồn hiu hắt chiếc lá vàng úp mặt
Gió bồi hồi dăm phút vụt thổi bay
Cuối chiều mây hồn lơ lửng chốn này
Rồi trôi mãi về phương trời muôn lối
Kiếp viễn du trần thế sao tránh khỏi
Bước đa tình chân gối mỏi đường xa
Bỗng một hôm nhìn lá rớt la đà
Chợt mơ ước ngàn năm thành tượng đá
Rồi một bữa đoàn người đi buồn bã
Bước liêu xiêu đưa tiễn ai trong chiều
Có một người vừa về chốn cô liêu
Hôn phiêu lãng như mảng màu sương khói
Ngày nắng tắt chiều hoang mờ bóng tối
Cánh chim bay khuất dạng cuối lưng đèo
Mà ai còn ngơ ngác ngóng trông theo
Kìa ! ánh mắt đau thương nhìn rất lạ !
Vi Thông
TƯỢNG ĐÁ TRONG TIM
Chiếc lá trên cành có lúc hết màu xanh
Trong nắng nhạt hoàng hôn buồn héo úa
Dẫu quy luật tử sinh là muôn thuở
Lá xa cành vẫn khắc khoải niềm đau
Nếu ngày nào ai đó phải xa nhau
Người ra đi đến thiên đường hạnh phúc
Kẻ ở lại sống trong miền ký ức
Nhặt lá vàng , hồn khóc khúc bi thương
Nếu ngày mai , ở đoạn cuối con đường
Ngày đã tắt , bóng ai còn bên lối
Đứng lặng lẽ âm thầm trong bóng tối
Đợi một người phiêu lãng chốn trời xa
Nếu ngày mai , ngọn gió bỗng thoảng qua
Ngỡ ai về mơ màng trong sương khói
Góc trời đêm , một ánh sao le lói
Đốm lửa tình phút cuối vẫn bừng lên
Kỷ niệm xưa mãi mãi chẳng lãng quên
Lá vàng rụng cho mầm non thức dậy
Pho tượng đá ở trong tim ta đấy
Vĩnh cửu muôn đời sưởi ấm lòng nhau …
1giờ sáng 11- 6 – 09 BL07
HOÀI THU
Gió nhớ mây gió cứ mãi thét gào
Mây nhớ gió bay tận phương nào tìm kiếm
Nửa vầng trăng chưa đủ sáng mọi miền
Ánh sao lạc chơi vơi niềm u uất
Chim mỏi cánh theo vầng nhật nguyệt
Âm thanh buồn sương đọng buốt lá thu
Màn mưa sầu giăng tím bóng trăng lu
Ôi giọt đắng đọng mi sầu xa vắng
Tiếng lá Thu rơi trong khoảng lặng
Ru hồn thơ trĩu nặng khối sầu tư
Đến bao giờ người trở lại mùa Thu
Ta cùng ngắm chiếc lá vàng màu dĩ vãng
Ôi kí ức cứ vòng xoay theo nỗi nhớ
Bánh thời gian đưa kỉ niệm đợi chờ
Ta nâng niu từng chiếc lá Thu mơ
Bao nhớ tiếc một thời thơ đầy hoa mộng
Thu đi rồi ta tìm trong vô vọng
Bóng người xa vàng cả nỗi lòng ta...
Quanvuong
tiễn đưa
Yêu em tím mãi tim anh
Hoa sim anh hái tím cành yêu thương
Nhớ em giọt lệ sầu vương
Bằng lăng hoa rụng ngàn thương tiễn người
dohop 10/8/2005
Chiều nay mưa giăng cuối trời
Tìm đâu em hỡi chơi vơi nỗi sầu
Mưa nhớ gọi em về mau
Cho ta nối lại nhịp cầu dở dang.
Nguyên Vũ
Yêu em tím mãi tim anh
Hoa sim anh hái tím cành yêu thương
Nhớ em giọt lệ sầu vương
Bằng lăng hoa rụng ngàn thương tiễn người
dohop 10/8/2005
Chiều nay mưa giăng cuối trời
Tìm đâu em hỡi chơi vơi nỗi sầu
Mưa nhớ gọi em về mau
Cho ta nối lại nhịp cầu dở dang.
Nguyên Vũ
Chờ nhau ?
Chờ nhau ?
Xin hãy chờ nhau
Đường trần muôn dặm há nào chồn chân ?
Sương giăng mờ đỉnh phù vân
Tuyết rơi để thấy mùa Xuân đang về.
Chờ nhau ?
Giữa những bộn bề...
Xa xôi vạn nẻo sơn khê - ngại gì.
Người về chưa ?
Hay đã đi !
Chờ nhau ?
Để sẽ mấy khi...tương phùng !
Tú_Yên
LỠ
Lỡ làng cũng gọi tình chung
Người đi, kẻ ở
mà lòng còn thương
Xuân về
núi cũng mù sương
Trách chi đông lạnh
mưa buồn, tuyết rơi
Hình như
Người đã đi rồi
Con đường hun hút
Bóng người còn đâu
ĐT
LỠ
Lỡ làng cũng gọi tình chung
Người đi, kẻ ở
mà lòng còn thương
Xuân về
núi cũng mù sương
Trách chi đông lạnh
mưa buồn, tuyết rơi
Hình như
Người đã đi rồi
Con đường hun hút
Bóng người còn đâu
ĐT
Chỉ còn lớp bụi sương sầu
Bóng người đã khuất
từ lâu còn gì
Người đi
không lời từ li
Lá buồn rơi kín
lối đi gọi sầu
Mỗi năm
Vào độ mưa ngâu
Qua cầu Ô thước
Tìm nhau hỡi người
Nhã Trân
Người đi bao mùa lá rụng
Đường xưa lối cũ tím cùng lối đi
Nhớ người - lời tạ từ li
Một lần đưa tiễn biệt li mãi rồi !!!
Dạo này bão nổi tơi bời
Mây giăng khắp lối một màu thê lương
Nguyên Vũ
THỜI GIAN
Tháng Giêng hoa trắng lưng đồi
Mùa Xuân chim én buồn thôi não nề
Xa trông cánh nhạn bay về
Tháng năm vào Hạ tiếng ve gọi sầu
Thu sang theo lệ mưa ngâu
Trên trời Ô Thước bắc cầu sông Ngân
Đầu Đông gió lạnh thư phòng
Đàn chim sãi cánh bay vòm trời mây
Biển ru điệu nhớ u hoài
Tìm đâu đáy nước hình hài Ngư Nhân
Đại dương xa tít đường trần
Bãi hoang từng bước phân vân tìm về
Mây chiều vương phủ lê thê
Giữa vùng sa mạc trăng thề lẻ loi
Có vì sao lạ đổi ngôi
Định phương cát trắng bồi hồi lòng ai !
Nguyên Vũ
LIÊN KHÚC TÌNH BUỒN
Mùa thương tháng Bảy Thu sang
Sầu tư con én vút ngàn bay xa
Cuối trời mây trắng vờn qua
Gợi buồn theo gió la đà tầng không
Lệ thu tím cả nỗi lòng
Mong người xa xứ sao không thấy về...
Kha Khả Tú
Từ khi người ấy sang sông Mùa thương tháng Bảy Thu sang
Sầu tư con én vút ngàn bay xa
Cuối trời mây trắng vờn qua
Gợi buồn theo gió la đà tầng không
Lệ thu tím cả nỗi lòng
Mong người xa xứ sao không thấy về...
Kha Khả Tú
Có người ở lại mỏi trông lệ nhoà
Bao mùa lá rụng Thu qua
Nhìn về phương ấy lệ sa nẻo sầu
Bao mùa lá rụng Thu qua
Nhìn về phương ấy lệ sa nẻo sầu
Hà Ngân Hà
Trăng chênh chếch bóng nghiêng sầu
Dõi theo nửa mảnh tìm đâu bây giờ
Hỏi gió gió lại bảo chờ
Hỏi mây mây bảo đến bờ tương tư
Tà dư mưa rớt bụi mù
Hạt xưa hay lệ thiên thu đợi người
Hàn Băng
Thu về lá trút chơi vơi
Mấy mùa lá đổ lệ rơi bấy sầu
Sông Tương nước chảy về đâu
Bóng người buốt giá mưa ngâu đổ dài
Nhã Trân
Mưa sầu đổ lệ nhớ ai
Đường xa hun hút u hoài bước đi
Nhớ ai cay xé bời mi
Mình người đơn lẻ nẻo đi vạn sầu
Li Li
Mưa ơi mưa mãi vì đâu
Khóc tình li biệt cho rầu lòng ta
Mưa tuôn nghiêng ngã đường xa
Người sầu trời cũng lệ sa ướt nhoà
Dalena
( Mỹ con tập làm thơ Tiếng Việt )
Trời cao một dải Ngân Hà
Gom bao sao sáng xa xa đêm trường
Nửa vầng trăng tìm nửa thương
Hoài mong nửa mảnh sầu vương phương nào
Nghinh Tuấn
Bây giờ ta đã xa nhau
Lỡ câu duyên nợ lỡ trao duyên tình
Người về với mộng đẹp xinh
Để ai tủi phận một mình đơn côi
Vì đâu tình bạc như vôi
Lời xưa người hứa trên môi vẫn còn
Đành quên hải thệ nguyền non
Để ai chiếc bóng héo hon nỗi niềm
Vĩnh Hùng
Tình xưa nay đã lỗi nguyền
Thôi đành phận Ấy, cho yên lòng Này
Mùa Thu vàng lá sầu ai
Hằn sâu kỉ niệm nhớ ngày li tan
Người ơi duyên kiếp lỡ làng
Nao lòng kẻ ở, ngỡ ngàng người đi
Hưng Vinh
Buồn nào hơn buổi chia li
Lòng đau biết nói câu gì người ơi
Lệ nào người khóc giao bôi
Lệ nào người khóc cho người cách xa !
Thái Hông
Giờ người là của người ta
Đơn côi chiếc bóng mình ta nỗi niềm
Máu đi còn trở về tim
Người đi biền biệt như chim bạt ngàn
Đỗ Trọng Cần
Sông buồn đưa khách sang ngang
Pháo hồng ai rắc trên ngàn lối xưa
Thương ai biết mấy cho vừa
Viết ngàn trang giấy cũng chưa hết lời !
Vĩnh Nghiêm
Trông màu Thu tím bồi hồi
Nhìn mưa cứ để lệ rơi não lòng
Gió lùa chiếc lá theo giòng
Có người đứng đợn bên sông dõi nhìn
Shu Mei
Quên đi một mối hận tình
Quên đi câu chuyện chúng mình ngày xưa
Tình nào không mộng không mơ
Tình nào không hẹn đợi chờ ngàn năm
OTOYUKO
Lệ trời cứ rớt bên thềm
Gợi bao thương nhớ nỗi niềm vây quanh
Bây giờ lá đã xa cành
Mưa giăng khắp lối... lệ đoanh...giọt dài
Quân Vương
Khi nhìn chiếc lá rụng bay qua mành
Người ơi hãy nhớ cho rằng
Nơi phương trời cũ ai hằng nhớ ai...!!!
Nguyên Vũ
Chúng đệ tử xếp hàng mừng Vi Thông sư phụ khoẻ ạ ! Và Vi thông sư phụ nhớ là phải khoẻ mãi đấy nhé !
Page 2
14.07.2009 22:53:56
NHỚ NGÂN HÀ
Một tình yêu đẹp... Tình xa...
Ngân Hà sáng mãi chói loà nhân gian
Trời xanh Ngân Hà rọi sang
Khắp vùng nhân thế đường quan chung cùng
Ngân Hà một dải mong lung
Giấc mơ em đến thung dung ánh hào
Em là niềm nhớ ước ao
Bao tim hồng thắm dạt dào yêu thương
...
Một ngày từ tạ lên đường
Em đi bỏ lại tình thương chốn này...
Tim buồn lên mắt cay cay
Rớt trong nỗi nhớ mơ hoài dáng xưa !
Thái Hoà
CHỜ NGƯỜI BAO MÙA THU LÁ ĐỔ
Sao đầy một dải Ngân Hà
Còn bao xa nữa Trăng ngà về thăm
Dõi trông mãi ánh Trăng Rằm
Nghiêng nghiêng nữa mảnh trăm năm đợi chờ
Ngân Hà vàng mộng ước mơ
Đi vào tình sử trang thơ mộng tình
Ngân Hà một dải xinh xinh
Nhớ sao là nhớ...Ta nhìn dõi theo
Vi vu tiếng gió mãi reo
Màu Thu tím ngắt lệ theo nỗi sầu
Mùa Thu trời đỗ mưa ngâu
Ta nhìn chiếc lá Thu sầu bay bay
Lá Thu theo gió vòng xoay
Biết bao Thu nữa Trăng đầy về thăm...
Thẫn thờ nhìn lá rơi thầm
Bao nhiêu nỗi nhớ lâm râm lệ trời
Mưa rơi rơi mãi tơi bời
Bao Thu chiết lá ta ngồi ngóng trông
Lệ lòng cứ chảy ngược dòng
Xói vào tim mộng cho lòng ta đau...
Lá Thu buồn đổ nao nao
Mưa sầu cứ mãi lệ trào hắt heo
Mắt nhìn chiếc lá rơi vèo
Vòng quay chới với gió reo gọi sầu
Thu về tím ngắt một màu
Cho lòng biển nhớ càng sâu nỗi niềm !!!
Nguyên Vũ
15.07.2009 19:09:01
HOÀI HƯƠNG
Quê hương mẹ vòm trời cao mầu nhiệm
Vầng mây xanh hoa nắng trải muôn nơi
Khắc tim yêu từ thuở mới nằm nôi
Dòng sữa mẹ khát khao hương thơm ngọt
Tuổi thơ dại nhìn đời tươi nắng sớm
Lớn lên nhờ mẹ mớm cháo mớm cơm
Nhớ làm sao vành môi mẹ hiền thơm
Mùi lúa gạo quê hương đầy nhựa sống
Tấm lòng mẹ bao la như biển rộng
Ơn nghĩa của cha cao tợ non bồng
Bồi cho con sức sống trời biển đông
Căng cánh gió bay vòng qua thế giới
Hoa tim hồng đời con luôn mở lối
Đón tình thương vui nối nhịp cầu duyên
Yêu trời cao và yêu cả đất liền
Yêu biển trắng bọt tung bờ đẩy sóng
Hoa tình ái theo thời gian nở rộng
Mưa về nguồn reo gió lộng đồng sâu
Chở phù sa cho thửa ruộng tươi màu
Vùng đất mẹ hương cau vừa độ chín
Anh ra đi và mãi nhớ quê mình
Mang trong lòng hình ảnh mẹ yêu thương
Bờ nương khoai và rẫy bắp sau vườn
Cùng cô gái tình thương tròn mười tám
Thương giọng hát êm đềm trên sông vắng
Lời mẹ ru vệt nắng lắng sau hè
Nhớ sáu diều vi vút ngập bờ tre
Con cò trắng mùa hè bay về tổ
Anh ra đi khắc vào tim tình thắm
Giữa cuộc đời còn nghìn dặm xa
khơi Nhìn chim con chìa mỏ chờ mớm mồi
Ôi nhớ thuở nằm nôi đòi sữa mẹ !
Nguyên Vũ
Lời thơ nồng thắm dạt dào
Anh yêu quê mẹ đi vào sử xanh
Chim mẹ mớm mồi trên cành
Anh nhớ mẹ lắm lời lành mẹ yêu...
Hàn Băng
14.07.2009 22:53:56
NGÂN HÀ LUNG LINH
Ngân hà một dải lung linh
Trời cao xa tít ngắm nhìn ngẩn ngơ
Người về trong cõi thật ,mơ
Người đi thăm thẳm hư vô ,dõi tìm...
Mây Hạ 14/07/2009
Trời cao xa tít ngắm nhìn ngẩn ngơ
Người về trong cõi thật ,mơ
Người đi thăm thẳm hư vô ,dõi tìm...
Mây Hạ 14/07/2009
NHỚ NGÂN HÀ
Một tình yêu đẹp... Tình xa...
Ngân Hà sáng mãi chói loà nhân gian
Trời xanh Ngân Hà rọi sang
Khắp vùng nhân thế đường quan chung cùng
Ngân Hà một dải mong lung
Giấc mơ em đến thung dung ánh hào
Em là niềm nhớ ước ao
Bao tim hồng thắm dạt dào yêu thương
...
Một ngày từ tạ lên đường
Em đi bỏ lại tình thương chốn này...
Tim buồn lên mắt cay cay
Rớt trong nỗi nhớ mơ hoài dáng xưa !
Thái Hoà
CHỜ NGƯỜI BAO MÙA THU LÁ ĐỔ
Sao đầy một dải Ngân Hà
Còn bao xa nữa Trăng ngà về thăm
Dõi trông mãi ánh Trăng Rằm
Nghiêng nghiêng nữa mảnh trăm năm đợi chờ
Ngân Hà vàng mộng ước mơ
Đi vào tình sử trang thơ mộng tình
Ngân Hà một dải xinh xinh
Nhớ sao là nhớ...Ta nhìn dõi theo
Vi vu tiếng gió mãi reo
Màu Thu tím ngắt lệ theo nỗi sầu
Mùa Thu trời đỗ mưa ngâu
Ta nhìn chiếc lá Thu sầu bay bay
Lá Thu theo gió vòng xoay
Biết bao Thu nữa Trăng đầy về thăm...
Thẫn thờ nhìn lá rơi thầm
Bao nhiêu nỗi nhớ lâm râm lệ trời
Mưa rơi rơi mãi tơi bời
Bao Thu chiết lá ta ngồi ngóng trông
Lệ lòng cứ chảy ngược dòng
Xói vào tim mộng cho lòng ta đau...
Lá Thu buồn đổ nao nao
Mưa sầu cứ mãi lệ trào hắt heo
Mắt nhìn chiếc lá rơi vèo
Vòng quay chới với gió reo gọi sầu
Thu về tím ngắt một màu
Cho lòng biển nhớ càng sâu nỗi niềm !!!
Nguyên Vũ
15.07.2009 19:09:01
HOÀI HƯƠNG
Quê hương mẹ vòm trời cao mầu nhiệm
Vầng mây xanh hoa nắng trải muôn nơi
Khắc tim yêu từ thuở mới nằm nôi
Dòng sữa mẹ khát khao hương thơm ngọt
Tuổi thơ dại nhìn đời tươi nắng sớm
Lớn lên nhờ mẹ mớm cháo mớm cơm
Nhớ làm sao vành môi mẹ hiền thơm
Mùi lúa gạo quê hương đầy nhựa sống
Tấm lòng mẹ bao la như biển rộng
Ơn nghĩa của cha cao tợ non bồng
Bồi cho con sức sống trời biển đông
Căng cánh gió bay vòng qua thế giới
Hoa tim hồng đời con luôn mở lối
Đón tình thương vui nối nhịp cầu duyên
Yêu trời cao và yêu cả đất liền
Yêu biển trắng bọt tung bờ đẩy sóng
Hoa tình ái theo thời gian nở rộng
Mưa về nguồn reo gió lộng đồng sâu
Chở phù sa cho thửa ruộng tươi màu
Vùng đất mẹ hương cau vừa độ chín
Anh ra đi và mãi nhớ quê mình
Mang trong lòng hình ảnh mẹ yêu thương
Bờ nương khoai và rẫy bắp sau vườn
Cùng cô gái tình thương tròn mười tám
Thương giọng hát êm đềm trên sông vắng
Lời mẹ ru vệt nắng lắng sau hè
Nhớ sáu diều vi vút ngập bờ tre
Con cò trắng mùa hè bay về tổ
Anh ra đi khắc vào tim tình thắm
Giữa cuộc đời còn nghìn dặm xa
khơi Nhìn chim con chìa mỏ chờ mớm mồi
Ôi nhớ thuở nằm nôi đòi sữa mẹ !
Nguyên Vũ
Lời thơ nồng thắm dạt dào
Anh yêu quê mẹ đi vào sử xanh
Chim mẹ mớm mồi trên cành
Anh nhớ mẹ lắm lời lành mẹ yêu...
Hàn Băng
DẢI NGÂN HÀ
Dải Ngân Hà ta nhìn em đắm đuối
Gom ngàn sao ta kết chuỗi thơ tình
Nàng là Trăng là ánh sáng đẩu tinh
Thắp sáng rộ hương tình hương hoa lạ
Ánh mắt nàng một vùng trời sáng lá
Xanh pha lê ngời bích thuỷ chói loà
Hồng đôi má thơm mùi hương sương sa
Lấp lánh mộng đoạ ta hồn siêu lạc
Dải Ngân Hà ! Ta nhìn nàng trầm mặt
Gót bàn chân đệm nhạc Ý, Ba Tư
Ta chơi vơi trong cấm điện dạ từ
Như vệ sĩ quỳ chờ nghe huyến dụ
Ta say sóng mắt, môi nàng Xử Nữ
Đam mê dồn trong tim đỏ ngất ngây
Khúc nhạc trầm vây bóng sắc trang đài
Hồn gục ngã bên ngay vàng Nữ Chúa
Khúc nghê thường nàng quay cuồng nhảy múa
Dịu xiêm y vàng lụa đẹp ngàn lần
Ta tự hỏi : - Tiên cảnh hay dương trần
Ta đã chết hay là ta còn sống ?
Khắp vùng trời Trăng ngập tràn giấc mộng
Chốn vô hình uốn lượn sóng thu ba
Vườn ngự uyển tẫm mật ngọt hương hoa
Dáng hoa lành thơm ngát lan trời xa
Nàng nhập thể vào thiên toà ánh sáng
Ta suy tư nhìn màu vàng sáng xa ngàn
Dải Ngân Hà rực khoé mắt thiên thần
Màu vàng ánh gom dần ngôi sao lạc
Nguyên Vũ
Dải Ngân Hà ta nhìn em đắm đuối
Gom ngàn sao ta kết chuỗi thơ tình
Nàng là Trăng là ánh sáng đẩu tinh
Thắp sáng rộ hương tình hương hoa lạ
Ánh mắt nàng một vùng trời sáng lá
Xanh pha lê ngời bích thuỷ chói loà
Hồng đôi má thơm mùi hương sương sa
Lấp lánh mộng đoạ ta hồn siêu lạc
Dải Ngân Hà ! Ta nhìn nàng trầm mặt
Gót bàn chân đệm nhạc Ý, Ba Tư
Ta chơi vơi trong cấm điện dạ từ
Như vệ sĩ quỳ chờ nghe huyến dụ
Ta say sóng mắt, môi nàng Xử Nữ
Đam mê dồn trong tim đỏ ngất ngây
Khúc nhạc trầm vây bóng sắc trang đài
Hồn gục ngã bên ngay vàng Nữ Chúa
Khúc nghê thường nàng quay cuồng nhảy múa
Dịu xiêm y vàng lụa đẹp ngàn lần
Ta tự hỏi : - Tiên cảnh hay dương trần
Ta đã chết hay là ta còn sống ?
Khắp vùng trời Trăng ngập tràn giấc mộng
Chốn vô hình uốn lượn sóng thu ba
Vườn ngự uyển tẫm mật ngọt hương hoa
Dáng hoa lành thơm ngát lan trời xa
Nàng nhập thể vào thiên toà ánh sáng
Ta suy tư nhìn màu vàng sáng xa ngàn
Dải Ngân Hà rực khoé mắt thiên thần
Màu vàng ánh gom dần ngôi sao lạc
Nguyên Vũ
16.07.2009 13:33:22
NGÂN HÀ ƠI !
Dải Ngân Hà giữa trời cao bát ngát
Rọi muôn nơi vàng sắc màu tinh anh
Dải Ngân Hà thắp nến sáng trong lành
Mây cùng gió reo vui theo điệu nhạc
Nàng hiện lên trên nhịp đàn luân lạc
Vũ khúc dìu theo bước nhạc ung dung
Ánh mơ huyền kỳ ảo chốn mê cung
Nàng lấp lánh xiêm y, ôi diễm tuyệt !
Ta yêu nàng qua bốn mùa sương tuyết
Hỡi Ngân Hà nàng có biết cho ta
Yêu nàng lắm nhiều như tình biển cả
Và nâng niu tình hoa vườn ngọc báu
Gót son mềm, bước chân nàng huyền ảo
Rọi vào hồn hư ảo chốn thâm u
Nàng là Trăng là mộng sóng hồ thu
Chiều mộng mị quyện sương mù diễm tuyệt
Nàng trong ta nở hương hoa bất diệt
Trăng mơ màng vầng nguyệt quế lung linh
Dải Ngân Hà, nàng là cõi hữu tình
Tô điểm sắc về gợi tình thi sĩ
Ta cấu từ dệt thành muôn vạn ý
Dấu lời thơ trong vườn thuý hạnh tiên
Chép tình ca vào vạt áo thuyền quyên
Để len lén ta nhìn theo cảm nhận
Ta yêu nàng tự nhiên không son phấn
Mắt to tròn , môi mộng , dáng thanh tân
Mượn hơi nàng ta thở nhạc thiên thần
Say vũ khúc lộng màu ngân hoàn mỹ
Mơ dáng ngọc giữa mê cung huyền bí
Ta uống từng mật ngọt nhỏ trong thơ
Ngân Hà ơi ! Biết ta vẫn mong chờ
Mà sao cứ thờ ơ như chẳng biết...
Lê Nguyên Vũ
Page 3
16.07.2009 21:53:58
MÃI CHỜ
Dải Ngân Hà với ánh sáng vàng biếc
Toả ngời xa, ôi diễm tuyệt huyền vi
Ta dõi nhìn theo từng bước nàng đi
Vùng trời xanh buổi tà huy chói bừng
Ta yêu nàng lắm sao đành hờ hững
Chân di hành theo từng bước trên cao
Ôi mắt nàng mãi đẹp sáng vì sao
Ta cứ ngỡ mình chiên bao chưa tỉnh
Trong giấc ngủ ngút ngàn hương tuyệt đỉnh
Hoa sao tràn vây kín mộng hồn ta
Trong mơ về ngự trị giữa muôn hoa
Rời sắc biếc rờn thanh ba chấn động
Nương ánh nguyệt hồn chơi vơi gợn sóng
Rừng trầm vang tiếng vọng buổi sơ khai
Màu thiên nhiên làm thi sĩ mê say
Thơ tràn bút cho tương lai thế hệ
Ta trở mình nghe hồn dâng sóng bể
Từng giọt sầu như suối lệ trào tuôn
Vẫn một mình ngồi ngắm ánh hoàng hôn
Gió vờn thổi về trên cồn tóc rối
Ta chờ Trăng như người đang hấp hối
Tim tím sầu dõi theo lối xa nào
Trăng xa xôi...Ta cứ hoài nhớ nhau
Nàng vẫn bước trên đường sao lấp lánh
Ta thương sầu bao năm trong ảo ảnh
Một mình ta cô quạnh ngắm màn Thu !
Nguyên Vũ
TRƯỜNG KHÚC DẢI NGÂN HÀ
(Gọp chung 3 bài DẢI NGÂN HÀ. NGÂN HÀ ƠI, MÃI CHỜ)
Dải Ngân Hà ta nhìn em đắm đuối
Gom ngàn sao ta kết chuỗi thơ tình
Nàng là Trăng là ánh sáng đẩu tinh
Thắp sáng rộ hương tình hương hoa lạ
Ánh mắt nàng một vùng trời sáng lá
Xanh pha lê ngời bích thuỷ chói loà
Hồng đôi má thơm mùi hương sương sa
Lấp lánh mộng đoạ ta hồn siêu lạc
Dải Ngân Hà ! Ta nhìn nàng trầm mặt
Gót bàn chân đệm nhạc Ý, Ba Tư
Ta chơi vơi trong cấm điện dạ từ
Như vệ sĩ quỳ chờ nghe huyến dụ
Ta say sóng mắt, môi nàng Xử Nữ
Đam mê dồn trong tim đỏ ngất ngây
Khúc nhạc trầm vây bóng sắc trang đài
Hồn gục ngã bên ngay vàng Nữ Chúa
Khúc nghê thường nàng quay cuồng nhảy múa
Dịu xiêm y vàng lụa đẹp ngàn lần
Ta tự hỏi : - Tiên cảnh hay dương trần
Ta đã chết hay là ta còn sống ?
Khắp vùng trời Trăng ngập tràn giấc mộng
Chốn vô hình uốn lượn sóng thu ba
Vườn ngự uyển tẫm mật ngọt hương hoa
Dáng hoa lành thơm ngát lan trời xa
Nàng nhập thể vào thiên toà ánh sáng
Ta suy tư nhìn màu vàng sáng xa ngàn
Dải Ngân Hà rực khoé mắt thiên thần
Màu vàng ánh gom dần ngôi sao lạc
Dải Ngân Hà giữa trời cao bát ngát
Rọi muôn nơi vàng sắc màu tinh anh
Dải Ngân Hà thắp nến sáng trong lành
Mây cùng gió reo vui theo điệu nhạc
Nàng hiện lên trên nhịp đàn luân lạc
Vũ khúc dìu theo bước nhạc ung dung
Ánh mơ huyền kỳ ảo chốn mê cung
Nàng lấp lánh xiêm y, ôi diễm tuyệt !
Ta yêu nàng qua bốn mùa sương tuyết
Hỡi Ngân Hà nàng có biết cho ta
Yêu nàng lắm nhiều như tình biển cả
Và nâng niu tình hoa vườn ngọc báu
Gót son mềm, bước chân nàng huyền ảo
Rọi vào hồn hư ảo chốn thâm u
Nàng là Trăng là mộng sóng hồ thu
Chiều mộng mị quyện sương mù diễm tuyệt
Nàng trong ta nở hương hoa bất diệt
Trăng mơ màng vầng nguyệt quế lung linh
Dải Ngân Hà, nàng là cõi hữu tình
Tô điểm sắc về gợi tình thi sĩ
Ta cấu từ dệt thành muôn vạn ý
Dấu lời thơ trong vườn thuý hạnh tiên
Chép tình ca vào vạt áo thuyền quyên
Để len lén ta nhìn theo cảm nhận
Ta yêu nàng tự nhiên không son phấn
Mắt to tròn , môi mộng , dáng thanh tân
Mượn hơi nàng ta thở nhạc thiên thần
Say vũ khúc lộng màu ngân hoàn mỹ
Mơ dáng ngọc giữa mê cung huyền bí
Ta uống từng mật ngọt nhỏ trong thơ
Ngân Hà ơi ! Biết ta vẫn mong chờ
Mà sao cứ thờ ơ như chẳng biết...
Dải Ngân Hà với ánh sáng vàng biếc
Toả ngời xa, ôi diễm tuyệt huyền vi
Ta dõi nhìn theo từng bước nàng đi
Vùng trời xanh buổi tà huy chói bừng
Ta yêu nàng lắm sao đành hờ hững
Chân di hành theo từng bước trên cao
Ôi mắt nàng mãi đẹp sáng vì sao
Ta cứ ngỡ mình chiên bao chưa tỉnh
Trong giấc ngủ ngút ngàn hương tuyệt đỉnh
Hoa sao tràn vây kín mộng hồn ta
Trong mơ về ngự trị giữa muôn hoa
Rời sắc biếc rờn thanh ba chấn động
Nương ánh nguyệt hồn chơi vơi gợn sóng
Rừng trầm vang tiếng vọng buổi sơ khai
Màu thiên nhiên làm thi sĩ mê say
Thơ tràn bút cho tương lai thế hệ
Ta trở mình nghe hồn dâng sóng bể
Từng giọt sầu như suối lệ trào tuôn
Vẫn một mình ngồi ngắm ánh hoàng hôn
Gió vờn thổi về trên cồn tóc rối
Ta chờ Trăng như người đang hấp hối
Tim tím sầu dõi theo lối xa nào
Trăng xa xôi...Ta cứ hoài nhớ nhau
Nàng vẫn bước trên đường sao lấp lánh
Ta thương sầu bao năm trong ảo ảnh
Một mình ta cô quạnh ngắm màn Thu !
Nguyên Vũ
17.07.2009 09:59:12
Họ...Hàn
Hàn Giang là anh Hàn Phong
Hàn Sỹ Nguyên cũng người trong một nhà
Cùng chung nhau cõi ta bà
Đã đói lại rét sông sa gió ngàn
Hôm nay ngửa cổ kêu than
Trời ơi thuơng với họ HÀN nhà ta./.
HÀN GIANG
Thơ Rất Sang
Thi nhân ẩn tích vốn luôn gàn
Chữ sỹ rạng ngời bút thép sang
Sống cõi ta bà chung chữ ái
Thuyền từ rẽ sóng lướt mây ngàn
Than van giả cách cùng nhân thế
Sới đất ươm mầm gở trái ngang
Dấu bút xa xưa khai cửa trí
Ngàn năm sáng mãi khúc thơ Hàn
Mytutru_14.7.2009
Thi nhân ẩn tích vốn luôn gàn
Chữ sỹ rạng ngời bút thép sang
Sống cõi ta bà chung chữ ái
Thuyền từ rẽ sóng lướt mây ngàn
Than van giả cách cùng nhân thế
Sới đất ươm mầm gở trái ngang
Dấu bút xa xưa khai cửa trí
Ngàn năm sáng mãi khúc thơ Hàn
Mytutru_14.7.2009
HỌ HÀN SĨ
Ối chao Lão Bối than gì cơ
Hàn gia thơ phú nhạc ru mơ
Có ai sánh kịp Hàn Sĩ Nguyễn ( Nguyên)
Thêm Hàn Giang mát rưới lên thơ
Hàn Băng
Ối chao Lão Bối than gì cơ
Hàn gia thơ phú nhạc ru mơ
Có ai sánh kịp Hàn Sĩ Nguyễn ( Nguyên)
Thêm Hàn Giang mát rưới lên thơ
Hàn Băng
18.07.2009 19:25:32
THU VỀ
Tiết Thu nhẹ gót về đây
Gió lay chiếc lá rơi đầy lối xưa
Phất phơ tà áo dìu đưa
Bài thơ nón lá che vừa nắng hanh
Dõi theo bóng em bước nhanh
Màn sương chắn phủ chạnh lòng màu thu
Buồn theo tiếng gió vi vu
Mưa rơi lất phất lệ dư nỗi niềm
Xạc xào lá khóc niềm riêng
Chim muôn ríu rít huyên thuyên chuyền cành
Dáng em bước nhỏ mong manh
Giẫm lên xác lá trên cành vừa rơi
Mộng ước ngày nao ru hời
Tiếng xưa trút lá một thời lãng quên
Người đi qua chốn bình yên
Người còn ở lại dõi miền giá đông
Mưa tuôn nước lũ xuôi dòng
Ra nơi biển lớn mênh mông đôi bờ
Em đi bỏ dở vần thơ
Có người chờ đợi đường tơ năm nào
Thu rơi lá úa xạc xào
Người đi qua lối thu nào năm xưa
Mưa rơi trắng xoá đường xưa
Buồn trông lặng lẽ mấy mùa Thu qua ? !
Hà Ngân Hà
CHIỀU ẤY EM ĐI
Từ ấy em đi bỏ lại
Tình xa anh mãi lệ dài tương tư
Chiều về nhìn ánh tà dư
Nhớ sao là nhớ dáng người tình xa
Em đi đã mấy Thu qua
Bỏ anh ở lại tuôn sa giọt sầu
Mỗi năm trời đổ mưa Ngâu
Con chim Ô Thước bắt cầu Chức, ngưu
Em đi xa mãi mấy Thu
Mình anh đơn lạnh sương mù vây quanh
Nhớ em nước mắt tròng đoanh
Nhớ sao là nhớ em anh có tường
Tình xa anh mãi nhớ thương
Hoài chờ mãi đợi bước đường người đi
Em đi để lại tình si
Trong anh tim rối lệ bi luỵ tình
Trong mơ thấp thoáng dáng hình
Tình xa xa mãi một mình anh đau
Em đi gửi lại lời chào
Để anh từ đấy nghẹn nhào nhớ mong!
Hà Ngân Hà
BÊN NHAU MÙA THU
Ta bên nhau mùa Thu
Trên đường nắng bây chừ
Lòng nghe sao ấm áp
Gió nhẹ tiếng tình ru
Anh cùng em ngắm Thu
Vệt nắng dịu sương mù
Hàn Băng
19.07.2009 21:02:51
CHIỀU THU
Chiều Thu gió cuốn hơi sương
Tương Giang nước chảy thông thương về nguồn
Nhớ anh khoé mắt cay buồn
Thương em anh đợi chiều buông lệ sầu
Hàn Băng
20.07.2009 01:48:57
TRÊN XÁC LÁ MÙA HÈ
Lửa cũng bừng lên đốt bóng cây
Nghe trong xương lá hết một ngày
Bóng anh đổ xuống từng vuông nắng
Rụng kín sân chiều hoa nắng bay
Nhiều lúc hồn anh như tiếng chim
Xôn xao chân nhỏ bước qua thềm
Nhà anh trở cửa ra mùa hạ
Mở hết đường đi những lối mềm
Một lối để riêng chờ tháng mưa
Đường đi quen thuộc của từng mùa
Anh vui tiếng bé cười như thoáng
Như vỡ bao lần gương nắng xưa
Bé có đi riêng một lối về
Vườn hoa xơ xác những hôm khuya
Cơn mưa đã ghé màu xanh lại
Bên những chùm bông đỏ nắng hè
Hoa nở như tình xanh mắt nhung
Áo vàng hay nắng giãi vào không
Anh ngơ ngẩn thấy hồn hoa cúc
Cười thoáng rưng giọt nước mắt hồng
Bé ngoan hơn cỏ ở bên đường
Một mùa thu cũ thả tơ vương
Anh mang võng lưới giăng hồn nhện
Bắt giữ rằng anh phải nhớ thương
Bắt giữ rằng anh luôn nhớ mong
Cả đời anh nữa vẫn vô cùng
Nghe trên xác lá còn im ngủ
Vỡ cuộc tình buồn bé biết không?
Từ Kế Tường
MÙA HÈ XA
Hè đã về đây nắng trải đầy
Bé vào mùa nhớ má hay hay
Môi son tím mộng trang lưu bút
Cánh bướm nằm im phượng rơi đầy
Những lúc anh buồn đứng lặng yên
Bé cười háy mắt trêu làm duyên
Lêu lêu trêu mãi rồi ù chạy
Anh vờ thua bé bé vui thêm
Chuyện ấy xa rồi nay đã xa
Bé đi ngày ấy lệ anh nhoà
Giơ tay giả bộ bụi vào mắt
Để bé không chùn đường tiến xa
Từ độ bé đi mấy Thu qua
Hè nay lại đến bé còn xa
Anh nhìn cánh phượng bay trong gió
Nhớ dáng bé xưa nhặt cánh hoa...
Mấy mù Thu đến Hè cũng qua
Bóng bé phương xa vẫn chưa nhoà
Trong tim anh cứ hoài hình bóng
Với mộng phượng hồng đỏ cánh hoa
Bé đi phương ấy xa quá xa
Hè nay phượng vẫn hồng cánh hoa
Mắt anh vẫn mãi nhìn ra ngỏ
Lắng nghe từng tiếng gió đi qua...
Hàn Băng
21.07.2009 02:16:52
Tiết Thu nhẹ gót về đây
Gió lay chiếc lá rơi đầy lối xưa
Phất phơ tà áo dìu đưa
Bài thơ nón lá che vừa nắng hanh
Dõi theo bóng em bước nhanh
Màn sương chắn phủ chạnh lòng màu thu
Buồn theo tiếng gió vi vu
Mưa rơi lất phất lệ dư nỗi niềm
Xạc xào lá khóc niềm riêng
Chim muôn ríu rít huyên thuyên chuyền cành
Dáng em bước nhỏ mong manh
Giẫm lên xác lá trên cành vừa rơi
Mộng ước ngày nao ru hời
Tiếng xưa trút lá một thời lãng quên
Người đi qua chốn bình yên
Người còn ở lại dõi miền giá đông
Mưa tuôn nước lũ xuôi dòng
Ra nơi biển lớn mênh mông đôi bờ
Em đi bỏ dở vần thơ
Có người chờ đợi đường tơ năm nào
Thu rơi lá úa xạc xào
Người đi qua lối thu nào năm xưa
Mưa rơi trắng xoá đường xưa
Buồn trông lặng lẽ mấy mùa Thu qua ? !
Hà Ngân Hà
CHIỀU ẤY EM ĐI
Từ ấy em đi bỏ lại
Tình xa anh mãi lệ dài tương tư
Chiều về nhìn ánh tà dư
Nhớ sao là nhớ dáng người tình xa
Em đi đã mấy Thu qua
Bỏ anh ở lại tuôn sa giọt sầu
Mỗi năm trời đổ mưa Ngâu
Con chim Ô Thước bắt cầu Chức, ngưu
Em đi xa mãi mấy Thu
Mình anh đơn lạnh sương mù vây quanh
Nhớ em nước mắt tròng đoanh
Nhớ sao là nhớ em anh có tường
Tình xa anh mãi nhớ thương
Hoài chờ mãi đợi bước đường người đi
Em đi để lại tình si
Trong anh tim rối lệ bi luỵ tình
Trong mơ thấp thoáng dáng hình
Tình xa xa mãi một mình anh đau
Em đi gửi lại lời chào
Để anh từ đấy nghẹn nhào nhớ mong!
Hà Ngân Hà
BÊN NHAU MÙA THU
Ta bên nhau mùa Thu
Trên đường nắng bây chừ
Lòng nghe sao ấm áp
Gió nhẹ tiếng tình ru
Anh cùng em ngắm Thu
Vệt nắng dịu sương mù
Hàn Băng
19.07.2009 21:02:51
CHIỀU THU
Chiều Thu gió cuốn hơi sương
Tương Giang nước chảy thông thương về nguồn
Nhớ anh khoé mắt cay buồn
Thương em anh đợi chiều buông lệ sầu
Hàn Băng
20.07.2009 01:48:57
TRÊN XÁC LÁ MÙA HÈ
Lửa cũng bừng lên đốt bóng cây
Nghe trong xương lá hết một ngày
Bóng anh đổ xuống từng vuông nắng
Rụng kín sân chiều hoa nắng bay
Nhiều lúc hồn anh như tiếng chim
Xôn xao chân nhỏ bước qua thềm
Nhà anh trở cửa ra mùa hạ
Mở hết đường đi những lối mềm
Một lối để riêng chờ tháng mưa
Đường đi quen thuộc của từng mùa
Anh vui tiếng bé cười như thoáng
Như vỡ bao lần gương nắng xưa
Bé có đi riêng một lối về
Vườn hoa xơ xác những hôm khuya
Cơn mưa đã ghé màu xanh lại
Bên những chùm bông đỏ nắng hè
Hoa nở như tình xanh mắt nhung
Áo vàng hay nắng giãi vào không
Anh ngơ ngẩn thấy hồn hoa cúc
Cười thoáng rưng giọt nước mắt hồng
Bé ngoan hơn cỏ ở bên đường
Một mùa thu cũ thả tơ vương
Anh mang võng lưới giăng hồn nhện
Bắt giữ rằng anh phải nhớ thương
Bắt giữ rằng anh luôn nhớ mong
Cả đời anh nữa vẫn vô cùng
Nghe trên xác lá còn im ngủ
Vỡ cuộc tình buồn bé biết không?
Từ Kế Tường
MÙA HÈ XA
Hè đã về đây nắng trải đầy
Bé vào mùa nhớ má hay hay
Môi son tím mộng trang lưu bút
Cánh bướm nằm im phượng rơi đầy
Những lúc anh buồn đứng lặng yên
Bé cười háy mắt trêu làm duyên
Lêu lêu trêu mãi rồi ù chạy
Anh vờ thua bé bé vui thêm
Chuyện ấy xa rồi nay đã xa
Bé đi ngày ấy lệ anh nhoà
Giơ tay giả bộ bụi vào mắt
Để bé không chùn đường tiến xa
Từ độ bé đi mấy Thu qua
Hè nay lại đến bé còn xa
Anh nhìn cánh phượng bay trong gió
Nhớ dáng bé xưa nhặt cánh hoa...
Mấy mù Thu đến Hè cũng qua
Bóng bé phương xa vẫn chưa nhoà
Trong tim anh cứ hoài hình bóng
Với mộng phượng hồng đỏ cánh hoa
Bé đi phương ấy xa quá xa
Hè nay phượng vẫn hồng cánh hoa
Mắt anh vẫn mãi nhìn ra ngỏ
Lắng nghe từng tiếng gió đi qua...
Hàn Băng
21.07.2009 02:16:52
EM XA RỒI
Em đi từ ngày vào Hạ
Xa rời trò chơi bướm hoa
Ta chờ mấy mùa gió Bấc
Chim buồn cất tiếng gọi xa...
Hôm nay gió bay lề lạ
Mưa buồn đổ hạt nghiêng nghiêng
Trông em bóng chim tăm cá
Thu sầu lá trút ngoài hiên
Nhớ xưa dáng em qua ngỏ
Len vào tim ta dịu êm
Mắt em bình yên trong nắng
Bên em ta bước âm thầm
Mắt em hồ Thu sóng vỗ
Cho hồn ta lặn từng đêm
Giật mình thấy vầng trăng lạnh
Yêu rồi khoảng lặng không yên
Từ đó tim ta dạo nhạc
Vũ khúc ngát hương bướm hoa
Hạ vàng ươm trên tóc mộng
Tơ tình kết sợi chỉ hồng
Tóc em sóng cuộn theo gió
Ngỡ ngàng em đã xa ta...
Em bay xa như cơn lốc
Để mưa Thu rớt vỡ oà !
Hà Nghinh Tuấn
Em đi từ ngày vào Hạ
Xa rời trò chơi bướm hoa
Ta chờ mấy mùa gió Bấc
Chim buồn cất tiếng gọi xa...
Hôm nay gió bay lề lạ
Mưa buồn đổ hạt nghiêng nghiêng
Trông em bóng chim tăm cá
Thu sầu lá trút ngoài hiên
Nhớ xưa dáng em qua ngỏ
Len vào tim ta dịu êm
Mắt em bình yên trong nắng
Bên em ta bước âm thầm
Mắt em hồ Thu sóng vỗ
Cho hồn ta lặn từng đêm
Giật mình thấy vầng trăng lạnh
Yêu rồi khoảng lặng không yên
Từ đó tim ta dạo nhạc
Vũ khúc ngát hương bướm hoa
Hạ vàng ươm trên tóc mộng
Tơ tình kết sợi chỉ hồng
Tóc em sóng cuộn theo gió
Ngỡ ngàng em đã xa ta...
Em bay xa như cơn lốc
Để mưa Thu rớt vỡ oà !
Hà Nghinh Tuấn
27.07.2009 18:42:56
28.07.2009 18:53:30
Lời thơ đẹp tựa như hoa
Sáng mơ như dải Ngân Hà trải xa
Nắng ấm theo chân Mây Hạ
Rải lên muôn sắc hồng hoa hương nồng
Hàn Băng
< / >
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét