Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

ÁNH TRĂNG MƠ - Góc thơ nhatran ( vnth) PAGE 1 - 3)

PAGE 1
 
 



Đêm nay Trăng về muộn
Khuất sau bờ cây cao
Dải Ngân chồm ngắm biển
Sóng giỡn cùng muôn sao

Trần Nhã Trân


MỘNG

Giấc mơ xưa về muộn
Trăng còn mộng trời cao
Ngân Hà khêu nến biển
Lấp lánh tỏa ngàn sao

hvh


THƠ

Nến Rằm không thắp muộn
Ngân Hà bừng trời cao
Tỏa sắc thơ xuống biển
lung linh các vì sao

HRPT


CHỜ

Chuyến Thu chờ chưa muộn
Nên Gió mừng vút cao
Trăng soi mình mặt biển
Vui nghịch mấy vì sao

dmihoa
 
 
 HOANG LẠNH

Ngoài trời mưa triền miên
Trong lòng đầy lạnh vắng
Giọt buồn dư lắng đọng
Vùng kí ức mênh mông

Đời sắc sắc không không
Kiếp trần thế ảo mộng
Chỉ mong đời từ tâm
Vạn kiếp khổ ấm lòng

Chốn phù sinh ô trược
Họp tụ rồi lại tan
Gặp nhau như bèo nước
Hư vô lối địa đàng

Gió rú gào miên man
Ngõ hồn Thu đơn lẻ
Rừng khô khốc hoang tàn
Mưa cứ rền tiếng than

Nhã Trân 
 
 
Gởi Huyên Trân công chúa !

Huyền Trân nàng hởi cho ta nhắn
Đau lòng ta lắm kẻ ra đi
Vó ngựa theo ta đời tráng sĩ
Vẫn đọng hình nàng buổi phân ly

Vẫn biết nàng đi vì non nước.
Ta đi trọn nghĩa kẻ trung thần
Chiêm bang nàng đến sầu ly xứ
Nam quốc ta về biệt cố nhân.

Ly biệt từ đây ly biệt...
Thôi hết ...hết rồi mộng ái ân !


Vũ Hoang



NHẮN TRẦN KHẮC CHUNG

Dời gót ngọc lòng còn ôm hận
Trần Khắc Chung ! ... duyên kiếp tấn tần
Đừng mong ngày hiệp phố hoàng ân
Ta phải bước xa dần cố quốc

Cũng vì nước nên lìa xa xứ
Ngươi, kẻ trung thần quên vội đi
Lời xưa khí phách hùng hào kiệt
Nay vì lợi tiết đành từ li

Trượng phu ơi hỡi còn chi
Cống thân bồ liễu để ghì giang sơn
Trăm năm bia đá sẽ sờn
Ngàn thi tích sử lưu hờn thiên thu !

Nhã Trân



Cảm ơn công chúa Huyền Trân (Nhã Trân) để lại bài cảm tác rất hay, làm vuhoang cứ ngỡ mình là Trần Khắc Chung ngày xưa. Chúc vui, hồn thơ lai láng !
vuhoang
Nếu ngày nay bác là Trần Khắc Chung thì Huyền Trân cháu bằm bác ra trăm khúc vì cái tội của bác khiến Huyền Trân công chúa phải li hương. Hi hi hi iiiiiiiiiii

Nhã Trân (Huyền Trân công chúa)
 
 KÍ ỨC MÀU THU

Ta tiễn em một chiều Thu nhạt nắng
Gió ru buồn trống vắng cả rừng cây
Lá thu sầu rơi rụng cuối chân ngày
Bao nhung nhớ vướng đầy đôi mắt biếc

Em ra đi bốn mùa đều nhớ tiếc
Rừng Thu buồn tiễn người biệt li hương
Tình Thu phai qua năm tháng đoạn trường
Nhưng duy nhất tim thương vẫn đỏ sắc

Người ta nói "Cách lòng vì xa mặt"
Em xa rồi tình ta chẳng nhạt màu say ...

Thái Vỹ
@ Nhã Trân ơi ! Tớ muốn làm Trần Khắc Chung nè ! He he he eeeeeeeeeeeee
 
 
 

NHỚ MÃI NGÀN NĂM

Anh về quê cũ cắm câu
Hằng ngày cuốc bẩm cày sâu ruộng vườn
Đào ao bắt cá bờ mương
Hớt tôm lộp tép đặt nôm cá đồng

Linh non lòng tong ròng ròng
Nhớ em Tiếng Việt chưa thông cười thầm
"Trọc lóc"* vẫn còn thanh âm
Ghi vào tiềm thức ngàn năm vẫn còn

Những chiều hướng về dấu mòn
Tình thơ một thuở mãi còn trăm năm
Mỗi khi mưa bụi lâm thâm
Lòng anh thổn thức nhói dằm buồng tim

Nhớ em rưng rức nỗi niềm ...

VIỆT NGUYÊN
19/7/2015

("Trọc lóc"* = Em không rành Tiếng Việt nên gọi cá lóc là "cá trọc lóc" - Online tôi nghe ngộ nghĩnh và cười thầm - Nơi em và tôi cách nhau nửa vòng trái đất, hằng ngày chỉ online trò chuyện, em động viên tôi sống và làm việc tốt. Những lời nói ngây ngô vô tư của em đã in sâu trong tâm trí tôi ngàn năm vạn kiếp vẫn không phai ! Tôi nhớ em da diết, nhớ em lắm !)



CHÚC VUI VẠN NĂM

Anh cứ về quê cứ cắm câu
Tình thơ một thuở anh đổi màu
Sẽ quên nhanh lắm câu chờ đợi
Có vợ có con có chi sầu

Vần thơ hứa hẹn sẽ nhạt mờ
Mà chăm vợ mới bầy con thơ
Tháng năm phai dấu chiều mưa đợi
Giũ bỏ tiếng lòng, phủi mộng mơ

Hãy cứ yên tâm mà về vườn
Ao sâu, ruộng lúa, mấy bờ mương
Bẩy chim nôm cá, cua, tôm, tép
Có vợ có chồng thắm thiết thương

Anh cứ vui nha với ruộng vườn ...

nhatran
22.7.2015
@ Thấy anh trong thơ nói nhớ quá, nên nt nói quên cho hài hòa nha ! Chúc chị VIỆT NGUYÊN vui, hồn thơ lai láng.
À, mà này anh trong thơ ơi ! 2 cái tay chìa ra, không thấy mặt, đó là ai vậy. Có bạn nói là chị gái, có bạn nói là mẹ, có bạn nói là vợ ... nhưng nghe đâu anh trong thơ chưa vợ mà ! Còn chị gái thì có chồng xa. Vậy chắc là mẹ anh há. Qua chị VIỆT NGUYÊN, nt gửi lời thăm bác gái nha ! 
 
 PAGE 2
  TÌNH XA

Muôn sông lắng hạt phù sa
Bốn ngàn năm lẻ trổ hoa tặng người
Trôi về đâu? Bến khóc cười
Môi hở răng lạnh ngậm ngùi ruột đau
Trách người nỡ phụ tình sâu
Ngăn sông lấp bể dãi dầu tình xa.

TL/8/2015


TÌNH ĐÃ XA

Tình đã xa rồi
xa thật xa
Khuất vầng trăng bạc lịm ngân hà

Sao rời rụng rã
đêm chuồm tối
Thảng thốt Nhạn trời buông cánh sa

Điệp khúc
trầm buồn
mãi ngân nga

nt

@ Chú TL ơi ! Cháu vui vài vần cùng chú ạ ! Kính chú lời chúc thành công.
 
 
 


Đêm buồn ghé ánh trăng mơ
Dừng chân để lại câu thơ hỏi chào
Chủ nhà chẳng biết ở đâu
Hay là giấc điệp từ lâu kéo về ...

KSOR
@ Tỳ nữ TRÚC LÂM mời trà rồi, phải nhanh lui ra ! Nhìn hình Avatar của bác KSOR sợ quá ! Bớ mã tà cứu con với ! Hu hu hu ... Ma 
 
 
 
TRÚC LÂM mời KHÁCH (SẠN) tách trà
Sen thơm quyện khói hương là là bay
Thi nhân hồn phách ngất ngây
Bỗng dưng biến hóa gái trai khó nhìn
Hình này nửa thím nửa huynh
Không biết kêu gọi thưa trình hệ chi
Trời ơi đau đầu quá nì
Có thể KHÁCH SẠN thay tì Avatar
Đẹp trai như bác Đoang Hà (Đoang Hồ)
Xinh như XUÂN NẮNG vô ra ưa nhìn
Huy Thanh, Nguyễn Thái làng mình
Gái trai già trẻ đến xin chỉ từ (kí tên đóng dấu ca sĩ đẹp trai - í lộn Thi sĩ đẹp trai)

nhatran

@ Tới giờ NHÃ TRÂN kiếu từ
 
 
CẢM ƠN

Cảm ơn KHÁCH ghé Trăng Mơ
Có lưu bút tích vần thơ hỏi chào
NHÃ TRÂN bận việc giang đầu
Nên đành để KHÁCH chờ lâu mới về

nhatran
 
@ Chúc bác KHÔNG SỢ ỔNG RÉ (KSOR) hồn thơ lai láng ạ ! 
 
 
 
MONG ...
Đêm về đi dạo chút chơi
Ghé thăm bạn hữu đôi lời vu vơ
Cùng chơi một diễn đàn thơ
Cùng vương vấn một sợi tơ đa sầu
Xa lạ những phút ban đầu
Rồi thời gian sẽ đậm câu thân tình
Nơi đây có bạn có mình
Cùng chia sẻ nỗi vô minh cuộc đời ...

Ksor 190815
 
 
 



Đêm nay Trăng về muộn
Khuất sau bờ cây cao
Dải Ngân chồm ngắm biển
Sóng giỡn cùng muôn sao

Trần Nhã Trân


MỘNG

Giấc mơ xưa về muộn
Trăng còn mộng trời cao
Ngân Hà khêu nến biển
Lấp lánh tỏa ngàn sao

hvh


THƠ

Nến Rằm không thắp muộn
Ngân Hà bừng trời cao
Tỏa sắc thơ xuống biển
lung linh các vì sao

HRPT

CHỜ

Chuyến Thu chờ chưa muộn
Nên Gió mừng vút cao
Trăng soi mình mặt biển
Vui nghịch mấy vì sao


dmihoa


RU

Gió ru ngàn giấc muộn
Võng Nguyệt treo cành cao
Soi bóng vàng đáy biển
Gợn chiếu muôn ánh sao

truclam_999
 
HƯƠNG LÒNG CHỜ MONG

Hương thơ toả khắp đường mây
Cung đàn lạc phím lơi dây tơ lòng
Bến mơ mòn mỏi chờ mong
Giấc tiên mộng thấy hoa hồng đêm sương

Thu vàng gọi gió muôn phương
Rung trên lá biếc buồn thương một mình
Lặng thầm mộng đẹp duyên xinh
Vẳng xa thổn thức ân tình mòn trông

Sương sa đọng khóe mi nồng
Tiếng mưa than vãn đông phong buốt mành
Tình vương hư ảo mong manh
Đêm tàn lá rụng thâu canh vọng về

Cung sầu từng nhịp lê thê
Hương tình trang sử trăng thề đơn côi
Xác xao lá rớt bồi hồi
Gió bay lạc mất bao lời yêu đương

Còn không lời nhớ lời thương
Vẳng nghe tiếng dế canh trường lẻ loi
Xin mây thôi hãy ngừng trôi
Cho hương thơ ấy về nơi lòng chờ

nt

(Em tưởng tưởng có 1 Chị nào đấy chờ anh họ TVN như vậy cho vui nha !)
@ Hi hi hi ... trêu anh họ nữa nè ! 
 
 
 @ Cảm ơn cưng nt vào thơ góp vui nha ! Anh bận bay lu bù đấy, có ai đâu mà chờ với đợi anh chứ !

NHỚ VỀ ...
Ta sẽ thăm lại dòng sông Tuổi thơ hương lúa mênh mông cánh đồng

Đôi diều
căng gió trên không
Xưa ơi !
một thuở vẫn mong ngày về

Vàng trưa
thơm nắng đường quê
À ơi ...
bà hát ru mê giấc nồng

Ngạt ngào
ơ cá ròng ròng
Mùi hương
sả ớt ấm lòng cháu xa

Vòng bánh xe lôi từng qua Làng trên
xóm dưới
Xuân ca giao mùa

Lì xì ... tròn mắt bé cười
Ngày thơ đẹp quá - cả đời nhớ thương !
TOVINHNGHIEM 6.9.2015
(Nhân một ngày nọ, nghe ông bà Cố với nhiều người bạn của ông kể về bên kia quê Việt Nam của ông bà, có nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu. Ông bà hàng năm về Việt Nam đâu có dưới 5 lần, nhưng sao ông bà vẫn nhắc Việt Nam và nhớ Việt Nam. Hi hi hi ... Nghe ông bà kể VĨNH NGHIÊM thích quá, cảm xúc viết thành thơ)
 
 
 PAGE 3
 
 


KHỔ

Khách Sạn nhà ai đẹp phát gờm

Xây tầng lắm của quá nhiều cơm
Sang giàu họ tới đơm nồi lẫu
Khốn khổ ta lùi ngụ ổ rơm
Mấy bữa xin nhờ Ông Chủ nguýt
Nhiều khi dợm hỏi Quản Gia lườm
Thân nghèo số hẩm đành cam chịu
Lữ thứ đời côi một kiếp ròm

nhatran
6.9.2015
 
 
 BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ


Lạc khách đường xa cũng đáng gờm
Xông nhà chủ đãi chẳng thèm cơm
Đơn sơ cánh ngỗng mang hun khói
Giản dị đùi gà lấy nướng rơm
Nước ngọt đêm chờ dăm chị liếc
Bia lon sáng đợi mấy cô lườm
Chăn êm nệm ấm tròn giấc ngủ
Chén đũa nồi niêu mặc lão ròm.



Ksor 090915
 
< / >

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét