Thứ Năm, 11 tháng 2, 2016

TRÚC LÂM viên - truclam_999 (vnth) < / >


TRÚC LÂM VIÊN

Trúc Lâm vui thú điền viên
Ngày ra hoa ngắm đêm thiền ánh trăng
Thơ cùng vui với chị Hằng
Buồn có chú Cuội nhăn răng cười hiền
TRÚC LÂM VIÊN

Trúc lâm vui thú điền viên
Sáng ra bời suối thiên nhiên màu hồng
Nhìn trời bảy sắc cầu vồng
Tâm hồn thanh thản tự lòng mây bay
TRÚC LÂM


HUẾ THƠ

Huế thương Huế mộng Huế mơ
Em vào tình khúc thẫn thơ chiều buông
Tràng Tiền mấy nhịp vấn vương
Huế ơi có nhớ nẻo đường tình qua

Huế về lấp lánh trăng ngà
Sông Hương Bến Ngự la đà thuyền trôi
Nước sông lấp lánh sao trời
Huế thương cho gửi đôi lời vào thơ

Huế về ngắm ánh trăng mơ
Cánh chim tìm bạn cặp bờ bên nhau
Vui thay cánh én lao chao
Bay về trời rông dạt dào yêu thương

Huế ơi có bước cùng đường
Lắng nghe ngân vọng tiếng chuông Thiên Mụ
Mấy chiều nhặt lá mùa thu
Huế cùng ghép chữ đề thư gửi người


Trúc Lâm



EM VỀ KỊP CHUYẾN ĐÒ XA


Em về
kịp chuyến đò xa
Thuyền vừa cập bến anh ra đón chờ

Nắng hồng
má ửng màu mơ
Mắt xinh cười nụ tóc hờ xỏa vai

Anh dìu
em bước đường mai
Hoa hồng thơm ngát hương say ấm lòng

Đường tơ
kết sợi chỉ hồng
Vòm trời bảy sắc cầu vòng thêm xinh

TRÚC LÂM
THIÊN NHIÊN

Chim trời sãi cánh đường xa
Hợp đàn quy tụ về nhà thân thương
Uống từng giọt nắng - mù sương
Ăn từng trái chính đồi nương ngọt ngào

Trúc Lâm
 24.6.2013
 
 
 BAN MAI

Ta về hứng giọt nắng mai
Cài lên mái tóc sương dài chiều Đông
Nắng lên lá nõn mơ hồng
Hé đôi môi mộng hoa lòng ngát hương

Trúc Lâm
24.6.2013 



EM YÊU ƠI

Em yêu ơi!
Có phải là mơ ước
Phải chăng là kiếp trước ta nợ nhau
Duyên không tròn chỉ nhuốm màu thương đau
Nên bây giờ quyến luyến không xa cách

Em yêu hỡi !
Sao nỡ làm chấm gạch
Để kết thúc một mối tình si mê
Làm dang dở bao nhiêu câu hẹn thề
Khiến tâm hồn mang nỗi niềm cay đắng

Em yêu dấu !
Xin đừng làm mây trắng
Theo cơn gió bỏ lại ta nơi đây
Đứng chờ trông cho thân xác hao gầy
Cứ hy vọng rồi thất vọng thêm nữa

Em yêu hỡi !
Có nhớ một lời hứa
Xuân năm nào cũng sánh bước bên anh
Tình đôi ta mãi mãi một màu xanh
Không rực lửa chỉ nhẹ nhàng êm ái

Nói đi em !
Hãy đồng ý trở lại
Cho anh viết kết thúc một bài thơ
Chẳng dang dở, khó thực hiện như mơ
Để tình ta sẽ ngàn năm rực sáng


tramaha
30/1/2011



EM NÓI ĐÂY

Em nói đây
lời đầu tiên trước nhất
Gửi về anh hồng bức lá tâm thư
Để mỗi chiều về nhìn ánh tà dư
Em sẽ thấy ẩn tình trong nét chữ

Em nói đây
lời anh luôn gìn giữ
Nếu mai này em chưa kịp về thăm
Cánh thiệp hồng anh lộng trái tim hồng
Em sẽ chúc tơ lòng đôi giai ngẫu

Em nói đây
lời em anh hiểu thấu
Em hằng mong anh sống khỏe vui đời
Việc thành công danh sáng rạng ngời
Em mơ ước cuộc đời anh tươi mãi

Em nói đây
Dù mai này em không trở lại
Anh hãy cùng tình mới đấp lầu mây
Em ra đi vĩnh biệt cõi đời này
Nơi huyệt lạnh yên tâm về anh đấy

Em nói đây
lời thành anh nhớ lấy
Em vẫn hoài kỳ vọng ở ngày mai
Anh sống vui sống tốt thành công dài
Năm tháng vẫn gặp may trong cuộc sống

Em nói đây ...
!
!
!

Trúc Lâm
30.1.2011
(Hi hi hi ... Cháu trêu chú Trần Mạnh Hà - kĩ sư 27 tuổi tí cho vui nha!)
 

KIẾP NGƯỜI NHÂN GIAN

Đêm rừng thả ánh trăng suôn
Sáng ngày thả cánh chim muông tìm đàn
Nắng hanh trải mỏng vai quàng
Sinh ra số kiếp người - mang nợ trần
Trả tôi
tôi trả
dần lân
Trả vay cho trọn kiếp trần - nhân gian

truclam_999 
 
Lặng Lẽ Tình Xuân

Chiều dần xuống nắng xuân tàn thoi thóp
Nghiêng bóng đời gom góp mảnh tình tan
Lòng hắt hiu thương nhớ mãi cưu mang
Tình xa khuất dưới màn sương tuyết trắng

Đêm khe khẻ lạnh lùng qua bến vắng
Giọt thương sầu mặn đắng nhỏ vào tim
Hồn lâng lâng trên nửa giấc mơ tìm
Dư âm cũ cuộc tình thơ lắng đọng

Anh vẩn biết yêu em tình tuyệt vọng
Ôm gối sầu trông ngóng bóng người xa
Nửa chừng xuân lồng lộng giấc mơ hoa
Tìm hương ấm ru ta tình nở muộn

Nghìn tia nắng dưới trời xuân thắm đượm
Phố xưa buồn gợi nhớ khắp trời mây
Tình đơn phương em một dáng hao gầy
Anh lặng lẽ đong đầy muôn nỗi nhớ

Viễn Phương



LẶNG LẼ TƯƠNG GIANG

Tà dương trải ánh vàng ngơ ngác mộng
Tiếng vọng bổng trầm dốc suối rừng mơ
Dáng thông sừng sững bên hàng liễu rủ
khẽ khàng mưa bụi hạt buồn chơ vơ

Bến nước tương giang trầm tư áo não
Gát mái ... con đò ... cúi mặt tà dư
Chiều nay vắng lặng ... trông bờ ... lữ khách
Lòng mơ ... xa ... xa cách ... tách dòng trôi

Tiếng thơ ngân vọng loang lan màu biếc
Mây khói lam chiều dấu biệt nắng hồng thơ
Còn đây hư ảnh ... tiếng chờ
Bến sông nhật lệ ... xa mờ ... dáng xưa

Từng hồi trời đổ giọt mưa
Mưa rơi tí tách âm thừa tiếng Xuân

truclam_999
19/1/2013

NẮNG HỒNG VƯỜN THƠ

Một ngày nắng mới hồng vườn thơ
Em nhặt cánh xinh hoa đợi chờ
Vương miện
Kết vòng cài mái tóc
Hương thơm thoang thoảng vần thơ mơ

Bây giờ em lớn hơn ngày thơ
Ước vọng xa hơn tận bến bờ
Lầu mộng em xây trên trí thức
Thành công đĩnh đạt cha mẹ chờ


TRÚC LÂM



TRÚC LÂM




BÊN ĐỜI TRĂNG NGHIÊNG
Trăng buồn ... trăng khuất vào mây Màn đêm đen quá ... Trăng gầy mờ xa Trăng treo lơ lửng ... mơ nhòa Vành trăng phai xám ... Mây là là quanh Màu đen ai phủ ... xây thành Cho trăng chênh chếch nghiêng vành chơi vơi Ầm ầm sấm chớp bể khơi Trăng rơi triền dốc ... Bên đời Trăng nghiêng
TRÚC LÂM 19/1/2013


Vì Em Là Thu

Vì em là mùa thu
Phơ phất chút sương mù
Lững lơ ngoài song cửa
Mỗi độ bước vào thu

Em cho anh mùa thu
Với màu áo sương nhu
Ru anh tình ấm lạnh
Nhè nhẹ gió quay cù

Anh yêu em mùa thu
Mặc trời đất âm u
Ta yêu nhau rồi đấy
Yêu mãi đến nghìn thu

Viễn Phương




THI NHÂN VÀ MÙA THU

Thi nhân yêu mùa Thu
Như lá ướp Sương mù
Như Rằm mơ Trăng sáng
Như tiếng đàn nhẹ ru

Hoạ sĩ thích mùa Thu
Vẽ tranh màu thanh nhu
Cảnh rừng thiêng suối biếc
Có lá vàng bay vù

Trò nhỏ cùng mùa Thu
Lớp vỡ lòng i - u
Miệng O tròn tập đọc
Miệt mài sách vở tu *
(* Tu luyện)

TRÚC LÂM
25/1/2013

KHÔNG KÍ ỨC


Một chiều ...
trở lại ...
vùng băng tuyết

Nhặt
trắng
mù sương ...
phủ lối quanh

Thời gian quay bánh ...
không về ngược

Dòng trôi
ướt sũng
ngõ rừng xanh


truclam_999

25-06-2013



KHÔNG ĐỀ

Người cứ nói _ Ta lắng nghe từng lời cả ý
Ý của người lời nói cứ cứ ghi
Ta cứ viết những gì ta nghĩ
Người cứ suy theo ý ... chẳng hề chi

Trăm ngàn lẻ ngỏ đường không dị kỉ
Mọi bước chân dài ngắn bên đời
Thế gian này _ Rốt cuộc cũng về nơi
Thân cát bụi _ Trả về cát bụi

Thơ rong chơi _ Cho vơi buồn, bớt tủi
Có bạn bè đỡ cô độc trước cuộc đời
Thơ chỉ là thơ thả _ nhặt đầy vơi
Cho kí ức đong thời nhân thế

Hãy viết đi những lời muốn kể
Để mai này không trễ chuyến về xa
Huyệt mộ _ hồn lạnh trắng tiếng canh gà
Là tiềm thức bay qua _ rời nhân thế

TRÚC LÂM

@ Thơ truclam_999 dở ẹc luôn ! Có ai cho là hay đâu ! Chỉ có bác wind.stt nói vậy thôi ! Hì


Bác thấy thơ vậy là hay rồi
wind.sst


VẪN KHÔNG ĐỀ
 
Thơ tôi một mớ sàm sàm
Ai thích cũng được - Ai càm ràm cũng vui
Thơ tôi là mớ bùi nhùi
Khi vui hí hố - Khi ngậm ngùi ha ha
Thơ tôi như bãi tha ma
Màn đêm buông xuống ... chỉ là ... là đêm
Sương rơi trắng giọt bên thềm
Mưa trời lắc rắc lăn kềnh buồn trôi
Một vì sao rụng nữa rồi
Mọc thêm nấm mộ bên đời nhân gian ...

truclam_999 


21.01.2013
 
 
 
VÔ ĐỀ

Có những đêm ngồi nhâm nhi cuộc sống
Ly rượu buồn mơ mộng tận đâu đâu
Cuộc trần ai đâu mà chẳng bể dâu
Chuyện thế thái bạc đầu chưa hiểu hết

lnp


KHÔNG ĐỀ


Những ngày qua tất bật đến canh thâu
Hớp ngụm cà phê đắng màu ngâm đáy cốc
Từng tháng, năm ... với cuộc đời khó nhọc
Men rượu nồng cay khóe mắt trũng sâu

TRÚC LÂM
25.6.2013 
 
 
 GIỌT SẦU

Chiều sương xuống đồi mơ
Lữ khách nhặt lá thơ
Kết thành vòng chữ nhớ
Chờ nắng ươm vần tơ

Chiều Thu về lại đây
Nghe tiếng gió ngân dài
Khúc tình ca ấm mãi
Cung đàn rót mềm tai

Trăng sáng trên nền trời
Vọng nguyệt đàn chơi vơi
Lời thương xa vời vợi
Tiếng trầm uất ... lẻ loi

Khúc nhạc buồn đơn côi !
Giọt sầu mưa rơi rơi ...

truclam_999
3.9.2013
 
 
 CẦU NỐI

Cầu thơ ...
nối nhịp vần thương
Cho ngàn thi tứ vấn vương tình người

Cầu Tương ...
nối nhịp tình đời
Câu thơ sáng mãi sáng ngời mai sau

Ta cùng ...
nối nhịp cầu nào
Bắc liền bờ nhớ dạt dào thương yêu

Vần thơ ...
nhã nhẹ mĩ miều
Cho vần thơ mộng rót nhiều lời thương

truclam_999
23/9/2013





BUỒN


Cành buồn ...
rũ xuống chiều buông
Giăng sầu mây tím gió luồn chiều giông

Hoa buồn ...
héo cánh chờ mong
Thơ buồn vần nhớ mênh mông cõi sầu

Lòng buồn ...
biết gửi về đâu
Tìm về kí ức dầu dầu xa trông

truclam_999
16/10/2013




KÍ ỨC VÔ THƯỜNG

Ta trở về tiềm thức
Mơ ... kí ức vô thường
Thổn thức xa bàng bạc

Nửa vầng trăng tơ vương

Ta trở về tiềm thức
Bước lạc về cô thôn
Lơ ngơ rừng Thu vắng
Mưa lã chã vào hồn

Ta trở về tiềm thức
Vì sao nhỏ cô đơn
Lẻ loi bên thềm vắng
Sương đọng giọt buồn tênh

truclam_999
21/10/2013





CÓ BỐ VUI LẮM ƠI

Khi vui bố nựng con
Dọa đét mông chớ còn
Nghịch đùa nhổ râu bố
Cả nhà vui cười ồ

Mấy tuần qua công tác
Vắng bố buồn ghê nơi
Đét mông con dọa nghịch

Hổng có ai đùa chơi

Chiều nay bố về rồi
Có bố vui lắm ơi
Con mừng vui quá đỗi
Tiếng cười không hề vơi.

truclam_999
25/10/201





HOÀI THU


Quạnh quẽ mùa rơi lá ngả vàng
Ươm tròn huyễn mộng níu ngày sang
Thuyền xa bỏ bến sao còn dõi
Gió khẽ vờn mây lại nỏ màng
Trải nỗi tương sầu xao xuyến đợi
Giăng niềm ước vọng rã rời mang
Thương về kỉ niệm buồn man mác
Đọng những hoài mong phủ nhánh bàng.

Gió Bụi



LỠ THU

Mấy độ rừng Thu rũa sắc vàng
Thuyền thơ lỡ bến chuyến đò sang
Cung thương lạc nhịp còn ai oán
Điệu nhớ chùng dây chẳng kẻ màng
Lặng lẽ phiên sầu hoài thổn thức
Trầm tư giấc mộng mãi hoang mang
Đàn vương trổi khúc ngàn năm đợi
Ước hẹn chờ nhau dưới cội bàng


HRPT



@ Mùa Thu buồn quá !




HẪNG HỤT

Khao khát hanh hao xơ xác vàng
Âm thầm mong mỏi mấy xuân sang
Cành thu héo hắt lên màu úa
Đất bạc già nua nhuốm muộn màng
Đồng điệu tâm hồn vui cuộc hẹn
Lệch sai sóng nắng nẫu tình mang
Hạ nồng bóng chiếc ve rền rĩ
Hẫng hụt lòng ai chuốc bẽ bàng .

Nguyễn Văn Thái
17 - 6 - 2014



TẬP TỄNH

Cánh nhạn về chiều đậu tán vàng
Mưa phùn rắc hạt nẻo đồi sang
Đường mơ dạo cảnh sương giăng ngõ
Lối mộng du hồ suối phủ màng
Cất bút hòa màu thi tập tễnh
Gìm kỳ trộn phẩm phú hoang mang
Không thầy võ vẽ sai đường vận
Học lỏm vài câu trật luật bàng

UYỂN NHI
9/7/2014



VÀNG THU

Lặng lẽ màu thu ướp chút vàng
Nai buồn dõi mắt mấy mùa sang
Thề xưa thuở ấy còn chăng nhớ

Hẹn cũ giờ đây biết có màng
Tí tách mưa Ngâu nhòa giọt đọng
Chơ vơ lữ khách lắng niềm mang
Lơ thơ cánh nhạn bay về tối
Réo rắc ve sầu lả ngọn bàng


Truclam_999
11.7.2014



BUỒN THU

Lay lắt sân rêu lác đác vàng
Nắng chiều bảng lảng hắt tường sang
Cổng nhà im ỉm thềm hiên mốc
Kiềng bếp lạnh tanh bể nước màng
Có lẽ ý trời nên phải thế
Âu là thân mọn buộc riêng mang
Bèo trôi rời rã dòng lờ lững
Nứt nẻ trời thu mấy nhánh bàng.

Nguyễn Văn Thái



QUA VÙNG TIỀM THỨC

Ta về thăm lối cũ
Cỏ tím phủ lên dày
Mái tranh sầu ủ rũ
Khói sương chiều quyện cay

Bóng xa mờ ngõ nhớ
Chân lặng tìm chơ vơ
Giấc mơ nào trăn trở
Hồn du mộng trời thơ

Ai có qua tiềm thức
Gửi nhắn giúp đôi lời
Ảo ảnh xa hư - thực
Sao mỏi mắt ngàn khơi

HRPT
12.12.2014






KHOẢNG LẶNG IM LÌM

Người ở nơi nào đến tận đâu ?
Có nghe trong gió tiếng thơ sầu
Bao ngày lặng lẽ đường quan tái
Khắc khoải cung đàn nhịp lạc nhau

Trông mãi trời xa lớp bụi hồng
Trăng vàng khuất bóng dỗi mùa đông
Ngõ sầu muôn nỗi vần thơ tím
Tuyết phủ đường xưa buốt cõi lòng

Trễ tràng nắng tắt phía đồi non
Bóng xế lam chiều mờ lối mòn
Vắng lặng vần thơ - hồn trăng nghẹn
Hoàng hôn xuống thấp rủ cành xoan

(Mưa phùn lất phất lạnh chân son)

KHÚC NIỆM TỪ
14.12.2014



TÌM MÃI TRỜI THƯƠNG

Lất phất mưa phùn trải lối quanh
Tường xanh rêu phủ tím tơ mành
Không gian lặng lẽ buồn phai nắng
Hoang vắng đồi mơ lá úa cành

Bước chân chậm rãi người tìm ai
Mây lộng sầu vương xám nẻo dài
Sương vắt lên vai hồn thơ ướt
Lạnh cả vần thương buốt dấu hài

Trễ tràng trở gót về hôm nay
Nấm mộ tình thơ cỏ phủ đầy
Vẳng tiếng nhạn chiều kêu ai oán
Xưa còn ray rức vọng đường mai
...

truclam_999
19.12.2014







Đêm nay Trăng về muộn
Khuất sau bờ cây cao
Dải Ngân chồm ngắm biển
Sóng giỡn cùng muôn sao

Trần Nhã Trân


MỘNG

Giấc mơ xưa về muộn
Trăng còn mộng trời cao
Ngân Hà khêu nến biển
Lấp lánh tỏa ngàn sao

hvh


THƠ

Nến Rằm không thắp muộn
Ngân Hà bừng trời cao
Tỏa sắc thơ xuống biển
lung linh các vì sao

HRPT


CHỜ

Chuyến Thu chờ chưa muộn
Nên Gió mừng vút cao
Trăng soi mình mặt biển
Vui nghịch mấy vì sao


dmihoa


RU

Gió ru ngàn giấc muộn
Võng Nguyệt treo cành cao
Soi bóng vàng đáy biển
Gợn chiếu muôn ánh sao

truclam_999



< / >

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét