Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

Dõi bóng THIÊN DI (vnth) < / >

Dõi bóng THIÊN DI

 


DÕI BÓNG TIÊN DI

Dặm ngàn dõi bóng thiên di
Đồi mơ mùa nhớ dã quỳ tròn bông
Dò theo lối cũ mòn trông
Dốc triền thoai thoải chiều mông mênh buồn

Đìu hiu ngõ vắng chiều buông
Sương vờn xuống thấp khói cuồn cuộn bay
Bóng mờ nhân ảnh ai hoài
Trời Thu đỏ mắt mặn cay nỗi niềm

Có ai về lại rừng thiêng
Cho thơ gửi chút lời riêng về ngàn
Tìm giùm nửa mảnh trăng vàng
Mà ngày xưa ấy bên đàng rụng rơi

THIÊN DI
2.10.2014

 


HOÀI NGÕ THU MƠ

Mưa phùn mỏi mắt mờ giăng
Buốt vần thơ lạnh giá băng cõi lòng
Mi sầu nặng trĩu đợi trông
Người đi biền biệt vẫn không trở về

Mỗi chiều sương tỏa đường quê
Khói lam phủ kín dặm khê non ngàn
Giọt dài giọt vắn chứa chan
Người đi biền biệt quan san chẳng về

Quan hoài gió bụi lê thê
Niềm riêng hoài niệm não nề bao thu
Người đâu ... chỉ thấy sương mù
Trập trùng màng trắng âm u ngõ hồn

THIÊN DI
2.10.2014

 




DÕI CÁNH THIÊN DI

Sợi buồn dõi mãi cánh thiên di
Chiều muối màng sương ướt Dã Quỳ
Vắt vẻo nhánh sầu mưa bụi trắng
Trĩu mờ ánh mắt nhòe hoen mi

Ai có về ngang đồi dốc cũ
Gửi giùm chiếc lá khắc vần thơ
Có ghi lên cả lời năm ấy
Để vẫn còn nghe tiếng đợi chờ

Trăn trở vàng Thu đến Hạ hồng
Bao mùa Đông ngóng, rồi Xuân trông
Mà người biền biệt không về lại
Vắng cả trời thơ tím cõi lòng

THIENDI
2.1.2015

 

Nửa Mảnh Tình Cho Em

Chiếc lá thơ tình theo gió bay
Một thời phiêu lãng trở về đây
Lời thương ghi khắc đà phai nhạt
Phong kín hồn đơn giấc mộng đầy

Ôm ấp tình trong chiếc lá vàng
Ru đời mộng mị với thời gian
Tim đơn rộn thắm lên niềm nhớ
Lời nói yêu em có muộn màng?

Chiều xuống sầu lên vạt nắng nhòa
Thương đời cô lữ bước tình xa
Bao la trời đất đường sương trắng
Màu mắt yêu thương vẫn đậm đà

Một nửa cho em nửa đợi chờ!...
Mảnh tình chan chứa giữa trời mơ
Sợi thương sợi nhớ lòng se thắt
Em vẫn trong anh chiếc bóng mờ

Viễn Phương





GỬI AI NỬA MẢNH TRĂNG BUỒN

Nửa mảnh tơ vàng ai gửi ai
Mà nghe hoang vắng dõi gót hài
Lặng thầm tiếng gió ru lời hẹn
Xuân rớt bên đời ai nhớ ai

Biển lặng chiều nay chút gợn buồn
Cánh buồm bạc thếch màu vôi buông
Xa bờ xưa lạnh hồn viễn xứ
Sóng vỗ bờ mơ tiếng vô thường

Hải Âu về lại bến Tiêu Tương
Cho thơ gửi nhắn mấy lời thương
Vầng Trăng ngày ấy còn tròn mộng
Hay đã xẻ đôi chia nẻo đường

Trầm tư nghiền ngẫm từng vần thơ
Ai có đợi ai mấy kiếp chờ
Mà sao thổn thức thanh âm nhớ
Để hồn vương vấn mãi nhịp mơ

THIÊN DI
7.2.2015

< / >  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét