Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

Mùa Nhớ - Góc thơ OTOYUKO (vnth) PAGE 1 - 2

PAGE 1
 
MÙA NHỚ

Mùa xuân vừa qua vội
Sắc thắm vẫn còn hồng
Chờ nắng hè vàng hong
Ấm lòng người viễn xứ
Nhớ trường xưa tư lự
Thương dáng ngọc yêu kiều
Với những mỗi buổi chiều
Tan trường ta cùng bước.

OTOYUKO

13.02.2009
 
 
 
HÀN BĂNG

Hàn Băng tuyết ph tri Tây
YUKO cũ
ng lm tuyết dày thành Băng
Hàn Bă
ng cn ánh nng hng
YUKO cầ
n đóm la vòng mng

OTOYUKO
16.02.2009


BẤT NGỜ

Bất ngờ mưa...bất ngờ nắng
Bất ngờ mây trắng bay trôi lững lờ
Ngẩn ngơ ai bước vào thơ
Để cho ai nhớ vẩn vơ mộng sầu..

Bất ngờ nắng...bất ngờ mưa
Bất ngờ mây đến mây đưa mưa về
Ngẩn ngơ nắng hong tóc thề
Để mưa giận dỗi tràn trề giọt đưa

Bây giờ nhìn trời đổ mưa
Nói sao vơi bớt cho vừa nhớ thương
Bóng xưa thấp thoáng sân trường
Cành bàng lả ngọn sầu vương nắng vàng

Vi vu gió trổi tơ đàn
Gieo vào nhung nhớ miên man ve sầu
Giờ tìm phượng đỏ nơi đâu
Xa rồi ai nhớ ai sầu hơn ai ...

Nhìn mưa giọt vắn giọt dài
Bổng trầm giọt nhớ điệp hoài xua nhau
Bên hiên phượng rụng đỏ màu
Giờ tìm em biết nơi nào ... tìm em

Nhìn mưa buông đổ bên thềm
Bất ngờ nắng tắt gợi thêm nỗ
i lòng ...

HÀN BĂNG


CHỜ...

Bất ngờ đến bất ngờ đi
Bất ngời anh lại tình si em rồi
Mấy mùa trăng khuyết đầy vơi
Mấy mùa anh lại nhìn trời nhớ em


Bất ngờ lá rớt bên thềm
Bất ngờ hạ đến lại thêm nhớ nhiều
Bất ngờ gió thổi đìu hiu
Bất ngờ nhớ lại những điều năm xưa


Anh thường đưa đón sớm trưa
Em ngây thơ quá vẫn thưa thầy nè
Bất ngờ vào một mùa hè
Lá thơ tình ngỏ bé nghe hoảng hồn


Bé giận từ ấy trốn luôn
Anh buồn đau nhói bồn chồn ngày đêm
Nao nao anh đợi bên thềm
Xin em đừng giận lời êm anh chừa


Thương em nói mấy cho vừa
Vì em giận dỗi chẳng đùa cùng anh
Nhìn hoa hồng phượng trên cành
Anh mơ môi thắm làm lành bé ơi


Bé hờn anh buồn tím môi
Đường hoa đỏ phượng mưa rơi lối vào
Em hờn lòng anh nao nao
Đêm về thổn thức hồn vào giấc mơ


Nhớ em kết chuỗi thành thơ
Gửi mây gửi gió đến bờ phương xa
Mong cho trăng sáng vườn ngà
Thơ anh hiệp tụ một nhà mai sau


Mơ ngày trầu gọi được cau
Hết hờn hết giận mau mau trở về

OTOYUKO

18.02.2009
 
 
 ĐỢI CHỜ THIÊN THU

Làm sao quên được thuở ban sơ
Những buổi chiều thu nhạt nắng chờ
Hoa trắng vờn lay theo cành gió
Suối bạc uốn mình reo tiếng mơ

Bao nhiêu kỉ niệm khắc vào lòng
Tâm sự triều dâng tựa nước sông
Chuyện cũ ngày xưa hương thắm đượm
Hoa bướm gieo tình để nhớ mong

Những buổi chiều tà buồn miên man
Lá chiết thu rơi sắc úa vàng
Nắng nhạt đìu hiu mờ ngõ vắng
Mắt nai ngơ ngác dõi đồi hoang

Trầm mặt lặng thinh ngắm biển bờ
Gió gợn đôi làn sóng nhấp nhô
Thuyền Trăng lặng lẽ về Vỹ Dạ
Vân Lâu tiềm thức hoài bến mơ

Người đem tâm sự chép thành thơ
Thổn thức bao trang mực tím chờ
Người xa ngày ấy nay còn nhớ
Một kiếp đò duyên lạc bến tơ

Sướt mướt mưa sầu đọng khóe mi
Trăm năm hỏi có nên duyên gì
Hay là chờ đợi mòn vô vọng
Thì ước mơ nhiều cũng biệt li

Rồi cứ mỗi chiều sầu cô lẻ
Hạ về than vãn rầu tiếng ve
Phượng buồn rưng rức sân trường vắng
Bằng Lăng tím rũ sầu tiễn Hè

Cảnh cũ còn đây rặng liễu gầy
Dấu chân kỉ niệm lưu tích đầy
Khói lam chiều quyện sầu đọng khối
Lạc cõi vô miền vút trời mây

Đêm đêm nhìn ánh sao rơi rụng
Gió thoảng trùng khơi sóng bão bùng
Trăng xiên cành trúc rung rinh lá
Gợi dậy trong lòng vạn nhớ nhung

Từ đấy lòng người mãi vấn vương
Hay ngồi trầm lặng giữa đêm trường
Ru hồn vào mộng sầu sâu lắng
Ngắm màu mực tím mà tiếc thương

Nguyệt ông bày chuyện chi dở dang
Để mùa thu đến lá thu vàng
Để hồn thơ cũ về trong gió
Để khối lòng riêng vẫn nặng mang

Một mùa thu ấy về chốn mơ
Đôi mắt nai con vẫn ngẩn ngơ
Vi vu gió hú vang rừng vắng
Sương chiều phủ trắng buốt chân chờ

Thu đi thu đến rồi thu tàn
Mấy mùa thay lá áo mơ vàng
Đông, xuân, hạ qua, thu lại tới
Lác đác lá rơi cành ngỡ ngàng.

Rồi những mùa xuân chuyển tiếp sang
Chàng đặt vòng hoa trước mộ nàng
Ngỡ là hoa cưới ngày mơ cũ
Với pháo nổ hồng réo rắc sang.
...

Tình đầu đẹp nhất ... mộng ước ao
Vần thơ hồng thắm hằng gửi trao
Hoa nắng xinh tươi khung trời hứa
Sống đến bạc đầu nguyện bên nhau ...

Một buổi tàn thu mưa nghẹn ngào
Ngun ngút hương trầm khói quyện cao
Tiễn biệt người về nơi tiên cảnh
Trời cũng cảm thương đổ lệ trào

OTOYUKO
22.04.2009
 
 
 
NHỚ DÁNG HOA SIM

Dáng em đứng trước sườn đồi
Ngẩn ngơ sim tím bồi hồi nhớ ai
Hoa sim tím sắc chưa phai
Sao người xưa vắng...u hoài tím mơ

OTOYUKO
30.04.2009
 
 
 

Em nhặt cành hoa tím
Trĩu lòng sầu vấn vương
Anh nhìn em thổn thức

Cõi lòng ngùi ngùi thương

OTOYUKO
30.04.2009
 
 
 
HÀN BĂNG

Hàn Băng tuyết ph tri Tây
YUKO cũ
ng lm tuyết dày thành Băng
Hàn Bă
ng cn ánh nng hng
YUKO cầ
n đóm la vòng mng

OTOYUKO
16.02.2009


BẤT NGỜ

Bất ngờ mưa...bất ngờ nắng
Bất ngờ mây trắng bay trôi lững lờ
Ngẩn ngơ ai bước vào thơ
Để cho ai nhớ vẩn vơ mộng sầu..

Bất ngờ nắng...bất ngờ mưa
Bất ngờ mây đến mây đưa mưa về
Ngẩn ngơ nắng hong tóc thề
Để mưa giận dỗi tràn trề giọt đưa

Bây giờ nhìn trời đổ mưa
Nói sao vơi bớt cho vừa nhớ thương
Bóng xưa thấp thoáng sân trường
Cành bàng lả ngọn sầu vương nắng vàng

Vi vu gió trỗi tơ đàn
Gieo vào nhung nhớ miên man ve sầu
Giờ tìm phượng đỏ nơi đâu
Xa rồi ai nhớ ai sầu hơn ai ...

Nhìn mưa giọt vắn giọt dài
Bổng trầm giọt nhớ điệp hoài xua nhau
Bên hiên phượng rụng đỏ màu
Giờ tìm em biết nơi nào ... tìm em

Nhìn mưa buông đổ bên thềm
Bất ngờ nắng tắt gợi thêm nỗ
i lòng ...

HÀN BĂNG


CHỜ...

Bất ngờ đến bất ngờ đi
Bất ngời anh lại tình si em rồi
Mấy mùa trăng khuyết đầy vơi
Mấy mùa anh lại nhìn trời nhớ em


Bất ngờ lá rớt bên thềm
Bất ngờ hạ đến lại thêm nhớ nhiều
Bất ngờ gió thổi đìu hiu
Bất ngờ nhớ lại những điều năm xưa


Anh thường đưa đón sớm trưa
Em ngây thơ quá vẫn thưa thầy nè
Bất ngờ vào một mùa hè
Lá thơ tình ngỏ bé nghe hoảng hồn


Bé giận từ ấy trốn luôn
Anh buồn đau nhói bồn chồn ngày đêm
Nao nao anh đợi bên thềm
Xin em đừng giận lời êm anh chừa


Thương em nói mấy cho vừa
Vì em giận dỗi chẳng đùa cùng anh
Nhìn hoa hồng phượng trên cành
Anh mơ môi thắm làm lành bé ơi


Bé hờn anh buồn tím môi
Đường hoa đỏ phượng mưa rơi lối vào
Em hờn lòng anh nao nao
Đêm về thổn thức hồn vào giấc mơ


Nhớ em kết chuỗi thành thơ
Gửi mây gửi gió đến bờ phương xa
Mong cho trăng sáng vườn ngà
Thơ anh hiệp tụ một nhà mai sau


Mơ ngày trầu gọi được cau
Hết hờn hết giận mau mau trở về

OTOYUKO

18.02.2009



NGÀY ẤY NGU NGƠ

Ngày xưa ấy...ngày thơ xa xưa ấy
Mình gần nhau nhà cùng lối đi về
Học cùng trường cùng lớp chung bạn bè
Vui cũng có mà buồn thì cũng có

Bỗng một hôm...
ngăn học bàn có thư ai bỏ đó
Lời thư tình bạn mở ngỏ...
với em...

Vì vô tư em bóc mở ra xem
Đâu ngờ được chúng bạn đem trêu chọc
Em mắc cở ... giờ ra chơi ngồi một góc
Vì ai nên bị bạn trêu mãi không ngơi

Giận ai kia hết trò để phá chơi
Làm tác giả đề thư tình em chi vậy
Em thẹn quá... mấy ngày lòng buồn tấy
Cảm nắng mưa, hay ốm bệnh tương tư
Thư của ai chữ kí ngoằn ngoèo như
Long, phụng, rồng bay vòng vo uốn lượn

Ai chơi ác...làm cho Người Ta phải ngượng
Bạn hè nhau trêu chọc khắp sân trường
Cũng bởi tại cái chữ "thương" kia kì lạ
Lòng cứ mãi bâng khuâng như mùa Hạ

Rồi Một ngày Khi tiếng ve kêu ra rả
Bố mẹ dời công tác tận nơi xa
Em đi cùng mà không kịp từ giã "người ta"
Nhưng lòng nhớ...nhớ căn nhà chung một xóm

Và Đông nay... Em giở lại tờ thư ... khi đang nằm ốm

DẠ LAN

24.11.2010
 
 
 ĐƯỜNG XƯA

"Đói lòng ăn nửa trái sim

Uống lưng bát nước, đi tìm người thương"(ca dao)

Đời chia đôi đứa đôi đường

Để đồi sim ấy gió sương lạnh lùng


Em còn qua ấy hay không

Những ngày tan học, nắng hồng chang chang

Đồi sim lồng lộng gió ngàn

Thướt tha tà áo, đồi hoang tím buồn


Ơi người thương, hỡi người thương

Chia ly để lại con đường ngày xưa

Hoa sim nay đã vào mùa

Tím đồi hoang vắng, gió lùa hắt hiu


ĐT



NHỚ MÀU HOA SIM

Hôm nay sim tím nở nhiều
Nhớ ngày xưa ấy những chiều có nhau
Khi tan trường về mau mau
Lên đồi sim tím một màu không phai

Đoá hoa sim tím còn đây
Tóc may anh nhẹ tay cài nhớ không
Bây giờ tím mắt buồn trông
Chân về lối cũ chờ mong bóng người

Trái sầu sim tím buồn rơi
Gió rưng rưng thổi gửi lời nhớ nhung
Bao giờ anh về với cùng
Em lên đồi ước nguyện chung lời thề

Ngày đi anh hứa trở về
Khi mùa sim chín câu thề khắc ghi
Nhưng rồi từ lúc anh đi
Đồi hoa sim tím biệt li bóng hình

Bây giờ em bước một mình
Lên đồi sim tím vẹn tình thuỷ chung

HNH
(Cháu họa với chú ĐT cho vui ạ !)



VỀ LẠI ĐỒI SIM

Ta về tìm lại ngày thơ

Đồi hoa sim tím mộng mơ thủa nào
Nhìn màu hoa tím dạt dào
Yêu thương ngày cũ một màu không phai

Dáng em chắc không phải ai
Nhẹ chân em bước đường mai nắng vàng
Dáng kia đúng là của nàng
Lên đồi sim tím nhớ chàng năm xưa

Thương em nói mấy cho vừa
Với từng buổi sớm, buổi trưa, buổi chiều
Về em anh nhớ rất nhiều
Dáng đi tha thướt mĩ miều sương mai

Em ơi, số kiếp làm trai
Xuống Đông Đông tĩnh, lên Đoài Đoài yên
Xa em, anh nhớ triền miên
Em ơi đừng trách, đừng phiền nhé em

Anh lau nước mắt bên rèm
Mi sầu lệ đổ lắm lem má hồng
Anh về cho thoả chờ mong
Vẹn câu thề ước trọn lòng yêu em

OTOYUKO
13.05.2009

( Chú ĐT và nhóc HNH họa hay quá chừng, OTOYUKO họa theo như vầy có đúng không ? Nếu sai nhóc Galaxies sửa giúp với nha ! ) - Ngày ấy Galaxies (HÀ NGÂN HÀ còn sống) Hic ... nhắc tới nhớ nhóc quá ! Hu hu hu uuuu 
 
 PAGE 2
 



HOA TUYẾT

Hoa tuyết cứ bay bay
Đường lối xưa phủ đầy
Hàn Băng mang giá rét
Một màu trắng buồn vây

Trăm năm vẫn lạnh giá
Tuyết phủ đường ai qua
Càng xa càng xa mãi
Điệp khúc sầu tuyết hoa

Tuyết rơi như tiếng nhạc
Bản hát tình phôi pha
Lời tuyết lên tiếng hát
Giọng tuyết sầu chia xa

Màu tuyết rơi trắng xoá
Trong đêm tối mù loà
Ai bước chân qua ngõ
Nhẹ gót chân giùm cho

Hoa tuyết phủ mặt đất
Hàn Băng lạnh ngàn năm
Giọt tuyết buồn đọng mắt
Lệ Băng chảy âm thầm

Trăm năm mãi trăm năm
Hàn Băng cứ lạnh căm
Tuyết vẫn rơi trắng xoá
Một màu buồn xa xăm

HÀN BĂNG


HÀN BĂNG

Hoa tuyết bay lòng ta quay quắt nhớ
Nhớ về nơi băng giá lạnh căm căm
Hỡi người em nhỏ bé của trăm năm
Hoài năm tháng xa xăm trong nỗi nhớ

Tuyết trắng xoá rơi trong từng tiếng thở
Nỗi suy tư nhịp đập của hồn thơ
Trái tim em hồng thắm đầy ước mơ
Có chờ đợi một chút vàng nắng ấm

Em căm nín muôn đời trong băng lạnh
Giá rét đầy tuyết phủ kín giăng giăng
Có bao giờ em mở miệng ước rằng
Cho một chút nắng hồng ... mong tuyết tạnh

Hàn Băng ơi ! Tim em ai ướp lạnh
Tê tái lòng giọt tuyết đọng bờ mi
Mọi người trong chăm ấm...em nghĩ gì
Vẫn căm nín...Hay có lần em thầm ước

Hoa tuyết rơi...như lệ trào sướt mướt
Mắt em buồn dõi bước người đã xa
Em còn gì...Chỉ còn lại tuyết hoa
Và giá buốt trăm ngàn năm lạnh cóng

Hàn Băng ơi ! Tên em nhói cả lòng
Tim vẫn thắm màu hồng sao tê cứng
Mỗi mùa đông giá rét cứ dửng dưng
Bão tuyết trắng ào ào không dừng lại

Tuyết vẫn rơi !!! và vẫn rơi...rơi mãi...

OTOYUKO
13.05.2009
(He he he ... Tớ viết về hàn băng là tuyết đóng thành băng lạnh đó nha ! Ai bảo nhóc tên HÀN BĂNG chi, ráng chịu nha ! Ka ka ka ka ... Giỡn thơ vui há HÀN BĂNG. Thư dãn tí rồi trở lại công việc sẽ tốt hơn há !)
 
 
 VALENTINE

Hoa hồng kết chặt tim lòng
Trao em phương nớ mãi hồng má duyên
Để cho em đẹp như tiên
Mơ duyên anh mộng du thiên cung đình

Anh chỉ đứng lén mà nhìn
Bé nay đã lớn và xinh hơn người
Miệng bé lúc nào cũng cười
Nét thơ ngây ấy bao người ngẩn ngơ

Ngày valentine anh gửi vần thơ
Chúc em vẫn mãi gót mơ trang đài
Trên đường học vấn tương lai
Sự nghiệp là chính, miệt mài công danh

Bao giờ về Nhật thăm anh
Vẫn nơi chốn cũ bác, anh, cô hiền
Một nhà dòng họ đoàn viên
Vui sao vui quá thiêng liêng tình người

OTOYUKO
14.02.2009
 
 
 
TUYỆT TRẦN LÀ EM

Bất ngờ nắng rồi cũng bất ngờ mưa
Bất ngờ anh đến xin đưa em về
Anh ngẩn ngơ nhìn mãi mái tóc thề
Để em mắc cỡ thẹn thùa cắn môi

Thôi mà bé e...m (em) xinh ơi
Nhìn đây nhìn nhé đôi môi cười nào !
Em ơi, em xinh làm sao
Cho anh thổn thức dạt dào con tim

Ôi chao má lún đồng tiền
Duyên sao duyên thế như tiên giáng trần
Nhìn em mê mẫn tâm thần
Em ơi xinh quá tuyệt trần là em !

OTOYUKO
17.02.2009
(OTOYUKO tào lao hết biết luôn)
 
 
< / > 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét