PAGE 1
NHỮNG CÁNH CHIM NON BAY VỀ TỔ ẤM
ĐỖ HOÀNG QUÂN trở về nhà
Vườn thơ rộn tiếng chim ca tưng từng
LẦU MÂY sừng sững ... vui mừng
Con về lại tổ rưng rưng nhớ thầy
NHỮNG CÁNH CHIM CHIỀU hợp bầy
Một ngày hội tụ nơi này tình thân
ĐHQ
12.6.2015
GÓC MƠ
Bốn mùa lá rụng vườn thơ
Ta gom vào một góc mơ cho đầy
Đến mùa vi vút heo mây
Lá bay mọi nẻo ta hoài nhặt thôi
Một mùa Thu tím đất trời
Bão giông cuốn mất lá trôi phương nào
Ta tìm tận chốn nơi nao
Nhặt cho kì hết gói vào góc mơ
Mỗi chiếc lá là một vần thơ
Viết cho kỉ niệm đợi chờ mùa sau
Gió buồn tuôn lá rì rào
Rơi vào vườn mộng ta mau nhặt về
Ta xếp những lá cận kề
Ghi thành trang nhớ tựa đề GÓC MƠ
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010 10:50:44
Bốn mùa lá rụng vườn thơ
Ta gom vào một góc mơ cho đầy
Đến mùa vi vút heo mây
Lá bay mọi nẻo ta hoài nhặt thôi
Một mùa Thu tím đất trời
Bão giông cuốn mất lá trôi phương nào
Ta tìm tận chốn nơi nao
Nhặt cho kì hết gói vào góc mơ
Mỗi chiếc lá là một vần thơ
Viết cho kỉ niệm đợi chờ mùa sau
Gió buồn tuôn lá rì rào
Rơi vào vườn mộng ta mau nhặt về
Ta xếp những lá cận kề
Ghi thành trang nhớ tựa đề GÓC MƠ
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010 10:50:44
CÁNH HẠ BUỒN
Cánh Hạ bay vào góc mơ
Phượng hồng nở rộ cành trờ vung hoa
Ve sầu hát bản tình ca
Chia tay tạm biệt bạn ta cô thầy
Bao giờ mới được sum vầy
Ngồi chung học tập những ngày thân thương
Ra đi lòng cứ vấn vương
Mái trường thầy bạn thân thương bao ngày
Mưa buồn trĩu mắt cay cay
Bùi ngùi cánh lá rụng dài lối xưa
DOHOANGQUAN 18.06.2010
GÓC MƠ XA
Góc mơ xa
góc mơ xa
Dáng em áo trắng chiều tà thướt tha
Ngõ qua
dáng nhỏ kiêu sa
Gió đưa áo lụa _ cho ta tự tình
Ta về mơ bóng với hình
Mình ta
ta cứ
lặng nhìn ngõ xa
Áo trắng qua
dáng thướt tha
Hồn ta phiêu lãng
những chiều bâng quơ
Tình ta
chỉ thế mộng mơ
Vần thơ
lặng lẽ
bơ vơ trông chiều ...
D H Q
18.06.2010
RỪNG THU THAY LÁ
Lá thu
lả tả
vù vù
Bay
vào mùa nhớ
để ru mộng chờ
Gió
lùa
vào góc thơ mơ
Rừng thu
thay lá...
nai ngơ ngác buồn
DOHOANGQUAN
18.06.2010
lả tả
vù vù
Bay
vào mùa nhớ
để ru mộng chờ
Gió
lùa
vào góc thơ mơ
Rừng thu
thay lá...
nai ngơ ngác buồn
DOHOANGQUAN
18.06.2010
Mách Nhỏ
Đừng mong mỏi bạn ơi !
Làm sao mà DUY NHẤT
Khi sống dưới vòm trời
Muôn nơi đều biến dịch
Bạn hãy vào cung trăng
Thay thế cho chị hằng
Ngàn năm yêu thi sỹ
Lòng thanh thản hơn chăng ?
TTK
18.6.2010
HÃY NHÌN
Mong mỏi sẽ chơi vơi
Hụt hẫng giữa tình đời
Vì sống chung vòm trời
Không thể là duy nhất
Họ biến di biến dịch
Khó hiểu được tận tường
Vì không đi một đường
Nhiều ngả rẽ tơ vương
Hãy nhìn trăng bạn nhé
Chú cuội mơ cung Hằng
Vì thiên nhiên yên ắng
Thuỷ chung nhất là Trăng
Bạn buồn _ Trăng tâm sự
Bạn khóc _ Trăng vỗ về
Bạn mộng _ Trăng vào mơ
Cho bạn tròn ý thơ
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
(Con họa với cô TTK cho vui nha)
Đừng mong mỏi bạn ơi !
Làm sao mà DUY NHẤT
Khi sống dưới vòm trời
Muôn nơi đều biến dịch
Bạn hãy vào cung trăng
Thay thế cho chị hằng
Ngàn năm yêu thi sỹ
Lòng thanh thản hơn chăng ?
TTK
18.6.2010
HÃY NHÌN
Mong mỏi sẽ chơi vơi
Hụt hẫng giữa tình đời
Vì sống chung vòm trời
Không thể là duy nhất
Họ biến di biến dịch
Khó hiểu được tận tường
Vì không đi một đường
Nhiều ngả rẽ tơ vương
Hãy nhìn trăng bạn nhé
Chú cuội mơ cung Hằng
Vì thiên nhiên yên ắng
Thuỷ chung nhất là Trăng
Bạn buồn _ Trăng tâm sự
Bạn khóc _ Trăng vỗ về
Bạn mộng _ Trăng vào mơ
Cho bạn tròn ý thơ
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
(Con họa với cô TTK cho vui nha)
Giết thơ
Tôi mất bài thơ mới viết rồi
Viết rồi mà biết chẳng ai coi
Ai coi thì chắc là chê dở
Chê dở , khen hay cũng thế thôi
Tôi mất luôn tình mới nhặt lên
Nhặt lên vừa tính đặt cho tên
Cho tên để nhớ ngàn năm nửa
Năm nửa chưa sang đã vội quên
Tôi mất tim tôi trong giấc mơ
Giấc mơ tôi thấy chiếc đò chờ
Đò chờ để chở hồn tôi đó
Tôi đó vô tình giết mất thơ
Tôi viết thơ xong giết cả thơ
Cả thơ và xác của thơ khờ
Thơ khờ chỉ đọc rồi mê dại
Mê dại rồi tôi lại giết thơ.
cs
TÔI GIẾT TÌNH TÔI
Tôi giết tình tôi rất đáng yêu
Đáng yêu nên lắm kẻ mê nhiều
Mê nhiều ôm hận đời riêng khổ
Riêng khổ nhưng lòng chẳng gọi kêu
Tôi tỏ tình tôi qua ý thơ
Ý thơ tròn đẹp gởi mong chờ
Mong chờ mãi, nhận điều ân hận
Ân hận vì duyên bị hững hờ
Tôi thương người, người chẳng riêng ai
Riêng ai mơ tưởng dáng trang đài
Trang đài bánh vẽ bùa say đắm
Say đắm để buồn ray rứt dai
Tôi chán mộng mơ chán cả tôi
Cả tôi tình bạc trắng như vôi
Như vôi biết được, thôi... xa lánh
Xa lánh còn hơn chịu khổ đời!
Thanh Huy
Xin viết bài thơ cho vui, chúc CS mạnh. TTH.
TÔI GIẾT THƠ TÔI
Tôi giết tình thơ giết chết đờ
Để không còn mộng ngóng trông mơ
Để không còn thấy thơ thờ thẫn
Để chẳng còn chi đợi với chờ
Tôi giết thơ tôi chết một giờ
Để rồi tôi lại cứ lơ ngơ
Hình như ngớ ngẩn hồn hoang vắng
Có lẽ bơ vơ cõi mịt mờ
ĐỖ HOÀNG QUÂN 18.06.2010
@ Cháu vui thơ cùng 2 chú nhé !
Tôi mất bài thơ mới viết rồi
Viết rồi mà biết chẳng ai coi
Ai coi thì chắc là chê dở
Chê dở , khen hay cũng thế thôi
Tôi mất luôn tình mới nhặt lên
Nhặt lên vừa tính đặt cho tên
Cho tên để nhớ ngàn năm nửa
Năm nửa chưa sang đã vội quên
Tôi mất tim tôi trong giấc mơ
Giấc mơ tôi thấy chiếc đò chờ
Đò chờ để chở hồn tôi đó
Tôi đó vô tình giết mất thơ
Tôi viết thơ xong giết cả thơ
Cả thơ và xác của thơ khờ
Thơ khờ chỉ đọc rồi mê dại
Mê dại rồi tôi lại giết thơ.
cs
TÔI GIẾT TÌNH TÔI
Tôi giết tình tôi rất đáng yêu
Đáng yêu nên lắm kẻ mê nhiều
Mê nhiều ôm hận đời riêng khổ
Riêng khổ nhưng lòng chẳng gọi kêu
Tôi tỏ tình tôi qua ý thơ
Ý thơ tròn đẹp gởi mong chờ
Mong chờ mãi, nhận điều ân hận
Ân hận vì duyên bị hững hờ
Tôi thương người, người chẳng riêng ai
Riêng ai mơ tưởng dáng trang đài
Trang đài bánh vẽ bùa say đắm
Say đắm để buồn ray rứt dai
Tôi chán mộng mơ chán cả tôi
Cả tôi tình bạc trắng như vôi
Như vôi biết được, thôi... xa lánh
Xa lánh còn hơn chịu khổ đời!
Thanh Huy
Xin viết bài thơ cho vui, chúc CS mạnh. TTH.
TÔI GIẾT THƠ TÔI
Tôi giết tình thơ giết chết đờ
Để không còn mộng ngóng trông mơ
Để không còn thấy thơ thờ thẫn
Để chẳng còn chi đợi với chờ
Tôi giết thơ tôi chết một giờ
Để rồi tôi lại cứ lơ ngơ
Hình như ngớ ngẩn hồn hoang vắng
Có lẽ bơ vơ cõi mịt mờ
ĐỖ HOÀNG QUÂN 18.06.2010
@ Cháu vui thơ cùng 2 chú nhé !
Chuyến xe
Tôi không theo ai trong chuyến xe vào người
Một mình cũng chẳng có lời nói chi
Dây xăng mẹ phải cột ghì
Thả cho xe đến thi phi trong đời
Tôi theo em trong chuyến xe vào tình
Một mình tôi lại làm thinh
Mà xe em có bóng hình người ta
Theo em đi chuyến thật xa
Ngờ đâu em bỏ tôi sa mac buồn .
cs
CHUYẾN XE BUỒN
"Ngờ đâu em bỏ tôi sa mạc buồn"
Ngày qua ngày... dòng lệ tui tuôn
Tìm em khắp chốn thôn , buông , núi ngàn
Thạch Sanh đàn tích tịch tang
Có cô công chúa đưa thang chàng về
Còn tui khóc tỉ khóc tê
Bao mùa lá đổ bóng quê vắng nàng
Để tui lệ ứa hai hàng
Gọi nàng , nàng nỡ theo chàng...bỏ tui
Giờ tình tui quá ngậm ngùi
Kêu khan cả cổ : " Trời ơi tìm nàng..."
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
@ Vui cùng thơ chú cs nhé !
Tôi không theo ai trong chuyến xe vào người
Một mình cũng chẳng có lời nói chi
Dây xăng mẹ phải cột ghì
Thả cho xe đến thi phi trong đời
Tôi theo em trong chuyến xe vào tình
Một mình tôi lại làm thinh
Mà xe em có bóng hình người ta
Theo em đi chuyến thật xa
Ngờ đâu em bỏ tôi sa mac buồn .
cs
CHUYẾN XE BUỒN
"Ngờ đâu em bỏ tôi sa mạc buồn"
Ngày qua ngày... dòng lệ tui tuôn
Tìm em khắp chốn thôn , buông , núi ngàn
Thạch Sanh đàn tích tịch tang
Có cô công chúa đưa thang chàng về
Còn tui khóc tỉ khóc tê
Bao mùa lá đổ bóng quê vắng nàng
Để tui lệ ứa hai hàng
Gọi nàng , nàng nỡ theo chàng...bỏ tui
Giờ tình tui quá ngậm ngùi
Kêu khan cả cổ : " Trời ơi tìm nàng..."
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
@ Vui cùng thơ chú cs nhé !
LỐI THU
Lối thu xưa vắng bóng
Đường mòn hút cõi không
Tiếng lá rơi lắng đọng
Vàng khắp ngỏ chờ mong
Gió lùa cây xào xạc
Chú nai vàng ngơ ngác
Giẫm lên xác lá khô
Mắt trông về hư vô
Rừng Thu sao quạnh vắng
Gió ngừng thổi mây buông
Chiều tím phủ màn buồn
Giọt sương sầu đọng lá
Bước chân Thu...
còn xa
Rừng Thu buồn...
trút lá
Năm tháng chờ...
trôi qua
Bóng người xa...
còn xa
Đỗ Hoàng Quân
28.06.2010
R
Lối thu xưa vắng bóng
Đường mòn hút cõi không
Tiếng lá rơi lắng đọng
Vàng khắp ngỏ chờ mong
Gió lùa cây xào xạc
Chú nai vàng ngơ ngác
Giẫm lên xác lá khô
Mắt trông về hư vô
Rừng Thu sao quạnh vắng
Gió ngừng thổi mây buông
Chiều tím phủ màn buồn
Giọt sương sầu đọng lá
Bước chân Thu...
còn xa
Rừng Thu buồn...
trút lá
Năm tháng chờ...
trôi qua
Bóng người xa...
còn xa
Đỗ Hoàng Quân
28.06.2010
R
Nẻo Về
Đường về hun hút, xa thăm thẵm
Ngàn dặm đưa tôi những tối tăm
Bên lề, nỗi nhớ còn chờ đó
Trước mặt, cô đơn đón âm thầm
Vì ai? Rong ruổi trên lối vắng
Mệt lả thân côi, vẫn cố vui
Vì ai ? không ngại băng mưa bụi
Tìm nêo đường về, những hoài mong
Tinhkhngbiengioi
TÌM
Tháng ngày mỏi ngóng mòn trông
Nhớ sao da diết _ tình không trở về
Trông từng ngõ vắng sơn khê
Đường làng thành thị chân lê kiếm tìm
Dáng hình biệt cá lặn chim
Vẫn hoài vọng mãi nỗi niềm hắt hiu
D H Q
18.06.2010Đường về hun hút, xa thăm thẵm
Ngàn dặm đưa tôi những tối tăm
Bên lề, nỗi nhớ còn chờ đó
Trước mặt, cô đơn đón âm thầm
Vì ai? Rong ruổi trên lối vắng
Mệt lả thân côi, vẫn cố vui
Vì ai ? không ngại băng mưa bụi
Tìm nêo đường về, những hoài mong
Tinhkhngbiengioi
TÌM
Tháng ngày mỏi ngóng mòn trông
Nhớ sao da diết _ tình không trở về
Trông từng ngõ vắng sơn khê
Đường làng thành thị chân lê kiếm tìm
Dáng hình biệt cá lặn chim
Vẫn hoài vọng mãi nỗi niềm hắt hiu
D H Q
PAGE 2
Em đứng đó như đã từ lâu lắm
Đẹp dịu dàng e ấp đã trăm năm...
Em rất lạ giữa hồn trang sách cũ
Mực thời gian bạc phủ dáng thư kiều
Anh hóa mình thành lá giấy tình yêu
Gởi lại em vườn xưa chiều hiền ấm
Em đứng đó như đã từ lâu lắm
Đẹp vội vàng e ấp đã trăm năm...
P.M.T
TRANG SÁCH TÌNH THƠ
Những chiều về nghe tiếng em thì thằm
Câu vần ý rung trong từng nhịp nhớ
Em nàng thơ trong lòng anh muôn thuở
Anh là trang giấy mộng gối mơ em
Ta cận kề đi suốt quãng đường êm
Cứ lẵng lặng bước đều trong đằm thắm
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
KHÚC ĐÀN TRĂNG MƠ
Em trong sáng như vầng trăng tỏa sáng
Ánh vàng mơ tròn vạnh của ngày Rằm
Vần thơ lộng dàn trải khắp cầu vồng
Như thảm ngọc lụa trong tình thi phú
Em hàm tiếu như búp hoa hé nụ
Tươi tắn hồng ló dạng phía đằng Đông
Gió rộn vui reo nhộn cả đồi thông
Du thác núi xuôi dòng tươi luống mạ
Đôi mắt em to tròn xanh biển cả
Lời vô tư để thơ dệt ý từ
Nâng cung phím trầm bổng thực hư
Dáng tiên nữ thiên thư lưu tích ngọc
Thơ đi mãi theo hướng trời vừa mọc
Khúc Niệm Từ dìu dặt bản tình ca
Cho vườn Xuân ngan ngát tỏa hương hoa
Trầm lắng chảy vang xa ... đời thơ nhớ
ĐỖ HOÀNG QUÂN
4.5.2014
BÀNG HOÀNG TRONG MƠ
Buổi chiều hòi mây sao bay
Mây thẳng đường tiến chẳng hay ngoáy nhìn
Buổi chiều hỏi gió lặng thinh
Gió chẳng đáp trả chuyện mình mặc ta
Buổi chiều hỏi ánh dương tà
Tà dương khuất nẻo đường xa chẳng màng
Buổi chiều hỏi ánh trăng vàng
Sao nghiêng nửa mảnh về sang hướng nào
Thuyền trăng khua máy dạt dào
Nửa trăng vỡ vụn biển gào sóng chênh
Buổi chiều chìm tiếng sóng ghềnh
Miên man hỏi kiếm tình bên gối nàng
Tiếng chim ríu ríu ngày sang
Buổi chiều tỉnh giấc bàng hoàng trong mơ
Đỗ Hoàng Quân
HẠ BUỒN
Hạ về chi chia biệt
Ve kêu nát thân bàng
Mưa bụi buồn da diết
Mắt phượng sầu miên man
Mùa Thu chưa trở lại
Bao Hạ chẳng trùng lai
Bằng Lăng tím vung vãi
Điệp khúc ve nhớ ai
Chưa hợp mà li tan
Vần thơ hòa dở dang
Câu tứ rời nhịp phách
Tình bơ vơ lỡ làng
vtglcn
20.7.2014
MƯA RƠI HẠT NHỚ
Hạt mưa nào rớt kẽ tay em
Để trời giăng lệ sầu mong vời vợi
Trông mắt anh biển trắng buồm ra khơi
Mong từng ngày ... nhớ quá xưa ơi
Mưa rơi này ...hay nước mắt em , tôi
Khóc thương về tuổi thơ ngây dại
Bên kia trường Hạ về nắng bụi bay
Em có nhớ quê hương ... anh trông mãi
Khung trời chiều cánh nhạn vờn bay
Chúng gọi đàn tìm về tổ ấm
Em còn xa phương trời Âu giá lạnh
Chốn quê nghèo anh ngóng mãi bóng em xa
Hạt mưa nào rớt kẻ tay ta
Để ôn về những ngày tháng năm qua
Xưa học đường chung cùng nhau đến lớp
Em xa rồi ... mưa mãi mắt anh cay
Chụm bàn tay hứng giọt mưa đầy
Cho nỗi nhớ buồn vây ướt sũng
Ướt đường qua hay ướt ngập lòng ta
Mưa nhạt nhòa trắng xóa buốt tình xa
Đỗ Hoàng Quân
Hoa
Buổi sáng hoa chớm nở
Mơn mỡn bướm vui đùa
Giọt sương treo lấp lánh
Mộng đẹp như bài thơ
Đến trưa sương đã cạn
Không nói lời biệt ly
Vì sao nhỏ đã khuất
Ong bướm cũng vơi dần
Buổi chiều cánh hoa tàn
Nhuỵ dập phấn nát tan
Chỉ còn dăm chú kiến
Lạc lõng bụi trần gian
Lắng nghe hết bản đàn
dohop 13/5/2005
THIÊN NHIÊN
Vầng đông ửng sắc hồng
Trên trời màu xanh trong
Dưới đất xương rồng nở
Ta tựa đoá thơm nồng
Nắng trưa vàng sắc nhớ
Lá trở mình xạc xào
Bướm vờn hoa lao xao
Thèm cái nhị ngọt ngào
Chiều mặt trời lặn mất
Ánh trăng dần lên cao
Hoa mắc cở xếp vào
Thiên nhiên ôi đẹp sao !
Đỗ Hoàng Quân
Em đứng đó như đã từ lâu lắm
Đẹp dịu dàng e ấp đã trăm năm...
Em rất lạ giữa hồn trang sách cũ
Mực thời gian bạc phủ dáng thư kiều
Anh hóa mình thành lá giấy tình yêu
Gởi lại em vườn xưa chiều hiền ấm
Em đứng đó như đã từ lâu lắm
Đẹp vội vàng e ấp đã trăm năm...
P.M.T
TRANG SÁCH TÌNH THƠ
Những chiều về nghe tiếng em thì thằm
Câu vần ý rung trong từng nhịp nhớ
Em nàng thơ trong lòng anh muôn thuở
Anh là trang giấy mộng gối mơ em
Ta cận kề đi suốt quãng đường êm
Cứ lẵng lặng bước đều trong đằm thắm
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
Chờ
Người đã đến, và ra đi vội vã
̣Để mình tôi hối hả tiễn người đi
Lòng đã hứa... mình sẽ cố kiên trì
Chờ một sớm đông qua người trở lại
Người đi mãi cho lòng tôi băng giá
Gió đông buồn, mơ ước bóng người qua
Để xuân sang, xuân mong mãi người xưa
Ngậm ngùi khóc, xuân tàn trong cô lẻ
PMT
MONG
Tháng ngày qua
ta
mong người
trong quạnh quẽ
Nhớ
vô cùng
vần thơ thỏ thẻ
mỗi độ thu sang
Nửa vầng trăng
cứ
vằng vặc
vòm trời quang
Mà
hình bóng
người bặt tin
ngàn tăm cá
Thu
đã tàn
nửa trăng vàng
bóng ngả
Hạ
đỏ cành
mà người
chả về thăm
Rồi Xuân buồn
đông giá lạnh
ta lặng thầm
Lê từng bước thời gian hoài tìm kiếm
DHQ
18.06.2010
Người đã đến, và ra đi vội vã
̣Để mình tôi hối hả tiễn người đi
Lòng đã hứa... mình sẽ cố kiên trì
Chờ một sớm đông qua người trở lại
Người đi mãi cho lòng tôi băng giá
Gió đông buồn, mơ ước bóng người qua
Để xuân sang, xuân mong mãi người xưa
Ngậm ngùi khóc, xuân tàn trong cô lẻ
PMT
MONG
Tháng ngày qua
ta
mong người
trong quạnh quẽ
Nhớ
vô cùng
vần thơ thỏ thẻ
mỗi độ thu sang
Nửa vầng trăng
cứ
vằng vặc
vòm trời quang
Mà
hình bóng
người bặt tin
ngàn tăm cá
Thu
đã tàn
nửa trăng vàng
bóng ngả
Hạ
đỏ cành
mà người
chả về thăm
Rồi Xuân buồn
đông giá lạnh
ta lặng thầm
Lê từng bước thời gian hoài tìm kiếm
DHQ
18.06.2010
NGÀY ẤY
Sài Gòn hỡi … có Ai chờ Em nhỉ
nắng mai lên cây phượng vĩ lao xao
Em ở thị thành hay ở non cao
chưa ước hẹn, biết khi nào Em đến ?
Mới gặp gỡ con tim đà xao xuyến
đôi mắt Em tia chớp đến diệu kỳ
con đường kia – Ai tiễn bước Em đi ?
Anh lặng lẽ – đứng thầm thì trong gió.
Hạ sẽ sang cho cánh hoa phượng đỏ
làn môi Em nho nhỏ vị hương nồng
vội cuốn hồn Anh bay bỗng mênh mông
tha thiết thế tự nỗi lòng yêu quí.
Ngày ấy đã thành ngày Ta tri kỷ
Anh và Em đâu ngẫm nghĩ xa xôi
chỉ biết yêu là số một ở đời
có lẽ thế lời thơ Ta bất tử ?!
Sài Gòn – 14/03/2010 – Sông Hậu.
SÀI GÒN QUÊ HƯƠNG ƠI
Sài Gòn vùng đất hứa
Đón bao người về mơ
Tình thơ mãi ghi nhớ
Đi bao xa vẫn chờ
Sài Gòn vùng đất mộng
Luôn mở rộng vòng tay
Đón con yêu trở lại
Vầng hồng rực ban mai
Sài Gòn vẫn chờ trông
Những người thân hoài vọng
Về sưởi ấm cõi lòng
Bỏ bao ngày mong ngóng
Sài Gòn quê hương ơi
Tình người đẹp muôn đời
Từng ngày thay đổi mới
Việt Nam mãi đẹp tươi
Sức sống luôn rạng ngời !
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
Sài Gòn hỡi … có Ai chờ Em nhỉ
nắng mai lên cây phượng vĩ lao xao
Em ở thị thành hay ở non cao
chưa ước hẹn, biết khi nào Em đến ?
Mới gặp gỡ con tim đà xao xuyến
đôi mắt Em tia chớp đến diệu kỳ
con đường kia – Ai tiễn bước Em đi ?
Anh lặng lẽ – đứng thầm thì trong gió.
Hạ sẽ sang cho cánh hoa phượng đỏ
làn môi Em nho nhỏ vị hương nồng
vội cuốn hồn Anh bay bỗng mênh mông
tha thiết thế tự nỗi lòng yêu quí.
Ngày ấy đã thành ngày Ta tri kỷ
Anh và Em đâu ngẫm nghĩ xa xôi
chỉ biết yêu là số một ở đời
có lẽ thế lời thơ Ta bất tử ?!
Sài Gòn – 14/03/2010 – Sông Hậu.
SÀI GÒN QUÊ HƯƠNG ƠI
Sài Gòn vùng đất hứa
Đón bao người về mơ
Tình thơ mãi ghi nhớ
Đi bao xa vẫn chờ
Sài Gòn vùng đất mộng
Luôn mở rộng vòng tay
Đón con yêu trở lại
Vầng hồng rực ban mai
Sài Gòn vẫn chờ trông
Những người thân hoài vọng
Về sưởi ấm cõi lòng
Bỏ bao ngày mong ngóng
Sài Gòn quê hương ơi
Tình người đẹp muôn đời
Từng ngày thay đổi mới
Việt Nam mãi đẹp tươi
Sức sống luôn rạng ngời !
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
TRĂNG VỀ TRÊN LỐI THU MƠ
Cõng nỗi nhớ Trăng xưa về lối mộng Có hàng rào râm bụp đỏ trước sân Bóng mây chiều tím phủ thấp xuống gần Chim về tổ tiếng chíp rân cành mận
Vần thơ thương còn vương trời gió lộng Trải mộng thường lên giấc điệp sông Ngân Đàn vút cao lảnh lót thanh trong ngần Hồn mơ khúc phù vân xưa còn mãi
Cung đàn lắng phím loang nhịp dở Nguyệt trầm lưu phiên khúc lạc âm hờn Trăng nửa buồn lẩn khuất nẻo cô đơn Mây xám dỗi từng cơn mưa mặn hạt
Tiếng rừng xưa lá Thu rơi xào xạc Vàng nhánh sầu ngơ ngác mắt nai trông Hồn Thu xưa còn ghi khắc dấu chờ mong Mà người cũ còn không trong tiềm thức ...
ĐỖ HOÀNG QUÂN
26.4.2014 Cõng nỗi nhớ Trăng xưa về lối mộng Có hàng rào râm bụp đỏ trước sân Bóng mây chiều tím phủ thấp xuống gần Chim về tổ tiếng chíp rân cành mận
Vần thơ thương còn vương trời gió lộng Trải mộng thường lên giấc điệp sông Ngân Đàn vút cao lảnh lót thanh trong ngần Hồn mơ khúc phù vân xưa còn mãi
Cung đàn lắng phím loang nhịp dở Nguyệt trầm lưu phiên khúc lạc âm hờn Trăng nửa buồn lẩn khuất nẻo cô đơn Mây xám dỗi từng cơn mưa mặn hạt
Tiếng rừng xưa lá Thu rơi xào xạc Vàng nhánh sầu ngơ ngác mắt nai trông Hồn Thu xưa còn ghi khắc dấu chờ mong Mà người cũ còn không trong tiềm thức ...
ĐỖ HOÀNG QUÂN
KHÚC ĐÀN TRĂNG MƠ
Em trong sáng như vầng trăng tỏa sáng
Ánh vàng mơ tròn vạnh của ngày Rằm
Vần thơ lộng dàn trải khắp cầu vồng
Như thảm ngọc lụa trong tình thi phú
Em hàm tiếu như búp hoa hé nụ
Tươi tắn hồng ló dạng phía đằng Đông
Gió rộn vui reo nhộn cả đồi thông
Du thác núi xuôi dòng tươi luống mạ
Đôi mắt em to tròn xanh biển cả
Lời vô tư để thơ dệt ý từ
Nâng cung phím trầm bổng thực hư
Dáng tiên nữ thiên thư lưu tích ngọc
Thơ đi mãi theo hướng trời vừa mọc
Khúc Niệm Từ dìu dặt bản tình ca
Cho vườn Xuân ngan ngát tỏa hương hoa
Trầm lắng chảy vang xa ... đời thơ nhớ
ĐỖ HOÀNG QUÂN
4.5.2014
Buổi chiều nhiều chuyện…
Buổi chiều hỏi bình minh đâu
Bình minh đã bỏ qua cầu bên kia
Buồi chiều hỏi nắng sao chia
Nắng buồn nên đã gãy lìa trên cao
Buổi chiều hỏi chổ vì sao
Làn mây vén áo chỉ vào không gian
Buổi chiều hỏi vậy chớ nàng
Bên sông giặt lụa nhớ chàng hay không?
Buổi chiều hỏi cả dòng sông
Là chân nàng trắng hay hồng chiều nay
cs
Buổi chiều hỏi bình minh đâu
Bình minh đã bỏ qua cầu bên kia
Buồi chiều hỏi nắng sao chia
Nắng buồn nên đã gãy lìa trên cao
Buổi chiều hỏi chổ vì sao
Làn mây vén áo chỉ vào không gian
Buổi chiều hỏi vậy chớ nàng
Bên sông giặt lụa nhớ chàng hay không?
Buổi chiều hỏi cả dòng sông
Là chân nàng trắng hay hồng chiều nay
cs
BÀNG HOÀNG TRONG MƠ
Buổi chiều hòi mây sao bay
Mây thẳng đường tiến chẳng hay ngoáy nhìn
Buổi chiều hỏi gió lặng thinh
Gió chẳng đáp trả chuyện mình mặc ta
Buổi chiều hỏi ánh dương tà
Tà dương khuất nẻo đường xa chẳng màng
Buổi chiều hỏi ánh trăng vàng
Sao nghiêng nửa mảnh về sang hướng nào
Thuyền trăng khua máy dạt dào
Nửa trăng vỡ vụn biển gào sóng chênh
Buổi chiều chìm tiếng sóng ghềnh
Miên man hỏi kiếm tình bên gối nàng
Tiếng chim ríu ríu ngày sang
Buổi chiều tỉnh giấc bàng hoàng trong mơ
Đỗ Hoàng Quân
BỨC HÌNH
Tôi nhặt cho em một bức hình
Ngày xưa đánh đáo của chúng mình
Lưng quần em lận đầy nút phén
Em nhảy cà tưng nó rung rinh
Tôi dấu cho em một mối tình
Mà em cũng biết lúc tôi rình
Cặp sách bây giờ thay nút phén
Áo nhẹ nhàng thôi, trắng thật xinh
Tôi làm cho em khóc một mình
Dù tôi yêu mấy lại làm thinh
Như vì sao ấy nơi xa lắm
Vói tay bắt lấy hết lung linh
Tôi nhặt cho em một bức hình
Mà tôi cất giử giửa lòng tin
Thời gian chầm chậm thay màu tóc
Nhưng bức hình kia vẫn mới tinh
cs
Tấm hình
Anh đã gửi em một tấm hình
Nhìn người trong ảnh có đâu xinh
Trên vai áo vắt chân tay lấm
Nhưng nhận ra ngay chính bạn mình
Sao những ngày ấy em lại thân
Từng giờ quanh quẩn bám theo chân
Trèo cây hái quả làm quần rách
Mẹ đánh anh lo mặt thất thần
Thế rồi bất chợt phải ly phân
Trẻ thơ nỗi nhớ dễ tan dần
Bâng khuâng hồi tưởng trong tâm trí
Một bóng mơ hồ như áng vân
………….
TT
24.6.2010
ẢNH HÌNH
Ta luộm ở đây một tấm hình
Có đôi bạn nhỏ tay sà quynh
Tranh nhau giành một vài que cũi
Quọt quệt dưới chân cái nóc đình
Ta ngó góc bìa của bức ảnh
Nhóc tì chỉ trỏ miệng lanh chanh
Ngúng nguẩy quất quơ hai bím tóc
Tay cụm kí đầu cốc thằng anh
Ngày thơ là đấy bé tài lanh
Chịu thiệt vẫn là vai vế anh
Trong ảnh tay quơ chân đá bổng
Hình hài bộ dạng chằn đành hanh
Bây giờ anh lớn nhớ ngày thơ
Em cũng những chiều trở gót mơ
Lối cũ đường xưa tìm dĩ vãng
Sau lưng chiếc bóng theo chân mờ
DOHOANGQUAN
18.7.2014
@ Cháu họa vui cùng cô chú ha ! Hi hi hi
Tôi nhặt cho em một bức hình
Ngày xưa đánh đáo của chúng mình
Lưng quần em lận đầy nút phén
Em nhảy cà tưng nó rung rinh
Tôi dấu cho em một mối tình
Mà em cũng biết lúc tôi rình
Cặp sách bây giờ thay nút phén
Áo nhẹ nhàng thôi, trắng thật xinh
Tôi làm cho em khóc một mình
Dù tôi yêu mấy lại làm thinh
Như vì sao ấy nơi xa lắm
Vói tay bắt lấy hết lung linh
Tôi nhặt cho em một bức hình
Mà tôi cất giử giửa lòng tin
Thời gian chầm chậm thay màu tóc
Nhưng bức hình kia vẫn mới tinh
cs
Tấm hình
Anh đã gửi em một tấm hình
Nhìn người trong ảnh có đâu xinh
Trên vai áo vắt chân tay lấm
Nhưng nhận ra ngay chính bạn mình
Sao những ngày ấy em lại thân
Từng giờ quanh quẩn bám theo chân
Trèo cây hái quả làm quần rách
Mẹ đánh anh lo mặt thất thần
Thế rồi bất chợt phải ly phân
Trẻ thơ nỗi nhớ dễ tan dần
Bâng khuâng hồi tưởng trong tâm trí
Một bóng mơ hồ như áng vân
………….
TT
24.6.2010
ẢNH HÌNH
Ta luộm ở đây một tấm hình
Có đôi bạn nhỏ tay sà quynh
Tranh nhau giành một vài que cũi
Quọt quệt dưới chân cái nóc đình
Ta ngó góc bìa của bức ảnh
Nhóc tì chỉ trỏ miệng lanh chanh
Ngúng nguẩy quất quơ hai bím tóc
Tay cụm kí đầu cốc thằng anh
Ngày thơ là đấy bé tài lanh
Chịu thiệt vẫn là vai vế anh
Trong ảnh tay quơ chân đá bổng
Hình hài bộ dạng chằn đành hanh
Bây giờ anh lớn nhớ ngày thơ
Em cũng những chiều trở gót mơ
Lối cũ đường xưa tìm dĩ vãng
Sau lưng chiếc bóng theo chân mờ
DOHOANGQUAN
18.7.2014
@ Cháu họa vui cùng cô chú ha ! Hi hi hi
HẠ BUỒN
Hạ về chi chia biệt
Ve kêu nát thân bàng
Mưa bụi buồn da diết
Mắt phượng sầu miên man
Mùa Thu chưa trở lại
Bao Hạ chẳng trùng lai
Bằng Lăng tím vung vãi
Điệp khúc ve nhớ ai
Chưa hợp mà li tan
Vần thơ hòa dở dang
Câu tứ rời nhịp phách
Tình bơ vơ lỡ làng
vtglcn
20.7.2014
MƯA RƠI HẠT NHỚ
Hạt mưa nào rớt kẽ tay em
Để trời giăng lệ sầu mong vời vợi
Trông mắt anh biển trắng buồm ra khơi
Mong từng ngày ... nhớ quá xưa ơi
Mưa rơi này ...hay nước mắt em , tôi
Khóc thương về tuổi thơ ngây dại
Bên kia trường Hạ về nắng bụi bay
Em có nhớ quê hương ... anh trông mãi
Khung trời chiều cánh nhạn vờn bay
Chúng gọi đàn tìm về tổ ấm
Em còn xa phương trời Âu giá lạnh
Chốn quê nghèo anh ngóng mãi bóng em xa
Hạt mưa nào rớt kẻ tay ta
Để ôn về những ngày tháng năm qua
Xưa học đường chung cùng nhau đến lớp
Em xa rồi ... mưa mãi mắt anh cay
Chụm bàn tay hứng giọt mưa đầy
Cho nỗi nhớ buồn vây ướt sũng
Ướt đường qua hay ướt ngập lòng ta
Mưa nhạt nhòa trắng xóa buốt tình xa
Đỗ Hoàng Quân
NHƯ !
Như những cánh bèo trôi giữa dòng sông
Bên nhau đó nhưng mấy khi gặp gỡ
Trong sự đông vui, nỗi cô đơn càng đáng sợ
Có được yêu người tròn ước nguyện đâu!
Như những áng mây đen rũ giọt sầu
Vì cơn gió kia vô tình, bạt bẽo
Gió đến rồi đi, hằn tim ai thành vết sẹo
Ai bảo phong ba cứ đến tìm ai!
Đến bao giờ, ta như những đôi hài
Bước song song không một lần chia cắt
Có lẽ ước mong, chẳng bao giờ thành sự thật
Ai bảo dòng đời là chuỗi đục – trong!
Pt.
PHONG TRẦN !
Phong trần là gió bụi .
Mà gió thì cây cao, núi chắn !
Hạt bụi bay bay ..._ đâu bay đúng ý mình !
Tất cả vào đời không thoát vòng may rủi .
Những ước mơ ta dệt bỗng TỰ DƯNG ... !
Thời gian vô tư luôn lầm lũi
Ta an ủi ta
nên phải nói NGỠ CHỪNG ... !
Ta gạt thời gian bằng HY VỌNG
mặc thợ đời uốn nắn lung tung !
Có một điều phải chấp nhận
Trong bình minh dã thai nghén hoàng hôn !
23/5/2010
Hoàng Thị
KIẾP ĐỜI GIÓ BỤI
Phong trần gió bụi
bay gần bay xa
Hạt rơi nào đúng chỗ là
Vì quá mỏng mảnh nhỏ sa chẳng lường
May rủi
số kiếp luân thường
Nào trúng như ý
lãm tường nơi đâu
Chợ đời lắm sắc muôn màu
Dò sông dò biển... dò đâu lòng người
Vui buồn đành chịu vậy thôi
Sống cho qua kiếp...về nơi vĩnh hằng
Còn chăng... có còn chăng
Kiếp sau gặp lai...
Vẫn quằng ... buồn vui
Sinh ra mạng số hên xui
may rủi cũng sống... để rời nhân gian
Đêm đen rồi mai rạng sáng
Cứ xoay dần mãi thiên mang định phần
...
Đỗ Hoàng Quân
Như những cánh bèo trôi giữa dòng sông
Bên nhau đó nhưng mấy khi gặp gỡ
Trong sự đông vui, nỗi cô đơn càng đáng sợ
Có được yêu người tròn ước nguyện đâu!
Như những áng mây đen rũ giọt sầu
Vì cơn gió kia vô tình, bạt bẽo
Gió đến rồi đi, hằn tim ai thành vết sẹo
Ai bảo phong ba cứ đến tìm ai!
Đến bao giờ, ta như những đôi hài
Bước song song không một lần chia cắt
Có lẽ ước mong, chẳng bao giờ thành sự thật
Ai bảo dòng đời là chuỗi đục – trong!
Pt.
PHONG TRẦN !
Phong trần là gió bụi .
Mà gió thì cây cao, núi chắn !
Hạt bụi bay bay ..._ đâu bay đúng ý mình !
Tất cả vào đời không thoát vòng may rủi .
Những ước mơ ta dệt bỗng TỰ DƯNG ... !
Thời gian vô tư luôn lầm lũi
Ta an ủi ta
nên phải nói NGỠ CHỪNG ... !
Ta gạt thời gian bằng HY VỌNG
mặc thợ đời uốn nắn lung tung !
Có một điều phải chấp nhận
Trong bình minh dã thai nghén hoàng hôn !
23/5/2010
Hoàng Thị
KIẾP ĐỜI GIÓ BỤI
Phong trần gió bụi
bay gần bay xa
Hạt rơi nào đúng chỗ là
Vì quá mỏng mảnh nhỏ sa chẳng lường
May rủi
số kiếp luân thường
Nào trúng như ý
lãm tường nơi đâu
Chợ đời lắm sắc muôn màu
Dò sông dò biển... dò đâu lòng người
Vui buồn đành chịu vậy thôi
Sống cho qua kiếp...về nơi vĩnh hằng
Còn chăng... có còn chăng
Kiếp sau gặp lai...
Vẫn quằng ... buồn vui
Sinh ra mạng số hên xui
may rủi cũng sống... để rời nhân gian
Đêm đen rồi mai rạng sáng
Cứ xoay dần mãi thiên mang định phần
...
Đỗ Hoàng Quân
Hoa
Buổi sáng hoa chớm nở
Mơn mỡn bướm vui đùa
Giọt sương treo lấp lánh
Mộng đẹp như bài thơ
Đến trưa sương đã cạn
Không nói lời biệt ly
Vì sao nhỏ đã khuất
Ong bướm cũng vơi dần
Buổi chiều cánh hoa tàn
Nhuỵ dập phấn nát tan
Chỉ còn dăm chú kiến
Lạc lõng bụi trần gian
Lắng nghe hết bản đàn
dohop 13/5/2005
THIÊN NHIÊN
Vầng đông ửng sắc hồng
Trên trời màu xanh trong
Dưới đất xương rồng nở
Ta tựa đoá thơm nồng
Nắng trưa vàng sắc nhớ
Lá trở mình xạc xào
Bướm vờn hoa lao xao
Thèm cái nhị ngọt ngào
Chiều mặt trời lặn mất
Ánh trăng dần lên cao
Hoa mắc cở xếp vào
Thiên nhiên ôi đẹp sao !
Đỗ Hoàng Quân
PAGE 3
KHÔNG ĐỀ
Chiều nay Thu rớt vào xưa nhớ
Một chiếc lá phai màu úa chờ
Gió lất lay vàng mùa ủ rũ
Đẩy về dĩ vãng bóng xa mờ
DOHOANGQUAN
29/7/2013
@ Nhóc Thiên Mai à, trêu ghẹo huynh ngocduythanh hoài ha ! Ai bảo NGUYÊN THANH hiền quá chi nên bị bọn nhóc trệu ghẹo mãi nì
MƯA RƠI HẠT NHỚ
Hạt mưa nào rớt kẻ tay em
Để trời giăng lệ sầu mong vời vợi
Trông mắt anh biển trắng buồm ra khơi
Mong từng ngày ... nhớ quá xưa ơi
Mưa rơi này ...hay nước mắt em , tôi
Khóc thương về tuổi thơ ngây dại
Bên kia trường Hạ về nắng bụi bay
Em có nhớ quê hương ... anh trông mãi
Khung trời chiều cánh nhạn vờn bay
Chúng gọi đàn tìm về tổ ấm
Em còn xa phương trời Âu giá lạnh
Chốn quê nghèo anh ngóng mãi bóng em xa
Hạt mưa nào rớt kẻ tay ta
Để ôn về những ngày tháng năm qua
Xưa học đường chung cùng nhau đến lớp
Em xa rồi ... mưa mãi mắt anh cay
Chụm bàn tay hứng giọt mưa đầy
Cho nỗi nhớ buồn vây ướt sủn
Ướt đường qua hay ướt ngập lòng ta
Mưa nhạt nhòa trắng xóa buốt tình xa
Đỗ Hoàng Quân
MƯA RƠI GỢI NHỚ
Mưa rơi vào miền thương _ gọi nhớ
Tiếng mưa gào _ nức nở trắng bơ vơ
Em viễn xứ _ Anh quê nhà trông đợi
Bao mùa rồi _ Hạ vắng _ đơn côi
Một mình anh đếm thời gian qua vội
Nắng trải vàng ngỏ nhớ anh lang thang
Nhặt phượng hồng trống vắng ngách tim hoang
Anh gom góp dư tàn hoa Hạ khóc
Những mùa thương lối về anh cô độc
Bước lặng thầm tìm dấu vết hương xưa
Dáng em qua cổng buổi trường trưa
Ôi nhớ quá ... giọt mưa cay đỏ mắt
Thiên Mai
Hạt mưa nào rớt kẻ tay em
Để trời giăng lệ sầu mong vời vợi
Trông mắt anh biển trắng buồm ra khơi
Mong từng ngày ... nhớ quá xưa ơi
Mưa rơi này ...hay nước mắt em , tôi
Khóc thương về tuổi thơ ngây dại
Bên kia trường Hạ về nắng bụi bay
Em có nhớ quê hương ... anh trông mãi
Khung trời chiều cánh nhạn vờn bay
Chúng gọi đàn tìm về tổ ấm
Em còn xa phương trời Âu giá lạnh
Chốn quê nghèo anh ngóng mãi bóng em xa
Hạt mưa nào rớt kẻ tay ta
Để ôn về những ngày tháng năm qua
Xưa học đường chung cùng nhau đến lớp
Em xa rồi ... mưa mãi mắt anh cay
Chụm bàn tay hứng giọt mưa đầy
Cho nỗi nhớ buồn vây ướt sủn
Ướt đường qua hay ướt ngập lòng ta
Mưa nhạt nhòa trắng xóa buốt tình xa
Đỗ Hoàng Quân
MƯA RƠI GỢI NHỚ
Mưa rơi vào miền thương _ gọi nhớ
Tiếng mưa gào _ nức nở trắng bơ vơ
Em viễn xứ _ Anh quê nhà trông đợi
Bao mùa rồi _ Hạ vắng _ đơn côi
Một mình anh đếm thời gian qua vội
Nắng trải vàng ngỏ nhớ anh lang thang
Nhặt phượng hồng trống vắng ngách tim hoang
Anh gom góp dư tàn hoa Hạ khóc
Những mùa thương lối về anh cô độc
Bước lặng thầm tìm dấu vết hương xưa
Dáng em qua cổng buổi trường trưa
Ôi nhớ quá ... giọt mưa cay đỏ mắt
Thiên Mai
KHÔNG ĐỀ
Chiều nay Thu rớt vào xưa nhớ
Một chiếc lá phai màu úa chờ
Gió lất lay vàng mùa ủ rũ
Đẩy về dĩ vãng bóng xa mờ
DOHOANGQUAN
29/7/2013
@ Nhóc Thiên Mai à, trêu ghẹo huynh ngocduythanh hoài ha ! Ai bảo NGUYÊN THANH hiền quá chi nên bị bọn nhóc trệu ghẹo mãi nì
CHÚC XUÂN
Ta về trải mộng cùng xuân
Hương thơ tỏa ngát trong ngần vườn hoa
Thắp lên ánh nến Trăng ngà
Cho tình thi tứ ngân nga ấm lòng
Cành đào trổ đỏ đường đông
Nhánh mai vàng óng tỏa mong ước nguyền
Tưng bừng ong bướm đưa duyên
Rộn ràng cánh Én huyên thuyên khóm hồng
Bắc Nam nối kết tròn vòng
Vần thơ thân thiết tâm đồng gửi trao
Hằng ngày lên Net cùng nhau
Hòa câu hiệp ý đẹp màu thi ca
Tết vui kính chúc mọi nhà
Phúc, thọ, tài, lộc danh gia mạnh giàu
Chúc cho thi sĩ văn hào
An khang thịnh vượng ngất cao vững bền
DOHOANGQUAN
19.2.2015
< / >
NGÀY ẤY
Sài Gòn hỡi … có Ai chờ Em nhỉ
nắng mai lên cây phượng vĩ lao xao
Em ở thị thành hay ở non cao
chưa ước hẹn, biết khi nào Em đến ?
Mới gặp gỡ con tim đà xao xuyến
đôi mắt Em tia chớp đến diệu kỳ
con đường kia – Ai tiễn bước Em đi ?
Anh lặng lẽ – đứng thầm thì trong gió.
Hạ sẽ sang cho cánh hoa phượng đỏ
làn môi Em nho nhỏ vị hương nồng
vội cuốn hồn Anh bay bỗng mênh mông
tha thiết thế tự nỗi lòng yêu quí.
Ngày ấy đã thành ngày Ta tri kỷ
Anh và Em đâu ngẫm nghĩ xa xôi
chỉ biết yêu là số một ở đời
có lẽ thế lời thơ Ta bất tử ?!
Sài Gòn – 14/03/2010 – Sông Hậu.
SÀI GÒN QUÊ HƯƠNG ƠI
Sài Gòn vùng đất hứa
Đón bao người về mơ
Tình thơ mãi ghi nhớ
Đi bao xa vẫn chờ
Sài Gòn vùng đất mộng
Luôn mở rộng vòng tay
Đón con yêu trở lại
Vầng hồng rực ban mai
Sài Gòn vẫn chờ trông
Những người thân hoài vọng
Về sưởi ấm cõi lòng
Bỏ bao ngày mong ngóng
Sài Gòn quê hương ơi
Tình người đẹp muôn đời
Từng ngày thay đổi mới
Việt Nam mãi đẹp tươi
Sức sống luôn rạng ngời !
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
VÙNG ĐẤT HỨA
Khung trời mơ rạng rỡ
Vùng đất hứa yên bình
Đi bao lâu vẫn nhớ
Sài gòn thắm thiết tình
Ông bà về đất Việt
Trong nắng ấm bình minh
Đường thênh thang chảy miết
Đẹp quá quê hương mình
Về đây thành phố trẻ
Sài Gòn mến yêu ơi
Má em hồng rạng rỡ
Nụ cười xinh trên môi
Thành phố trẻ sáng ngời
Lòng người xa da diết
Mong sớm trở về thôi
Tình thắm đẹp trong nôi
dmihoa
20.4.2014
Sài Gòn hỡi … có Ai chờ Em nhỉ
nắng mai lên cây phượng vĩ lao xao
Em ở thị thành hay ở non cao
chưa ước hẹn, biết khi nào Em đến ?
Mới gặp gỡ con tim đà xao xuyến
đôi mắt Em tia chớp đến diệu kỳ
con đường kia – Ai tiễn bước Em đi ?
Anh lặng lẽ – đứng thầm thì trong gió.
Hạ sẽ sang cho cánh hoa phượng đỏ
làn môi Em nho nhỏ vị hương nồng
vội cuốn hồn Anh bay bỗng mênh mông
tha thiết thế tự nỗi lòng yêu quí.
Ngày ấy đã thành ngày Ta tri kỷ
Anh và Em đâu ngẫm nghĩ xa xôi
chỉ biết yêu là số một ở đời
có lẽ thế lời thơ Ta bất tử ?!
Sài Gòn – 14/03/2010 – Sông Hậu.
SÀI GÒN QUÊ HƯƠNG ƠI
Sài Gòn vùng đất hứa
Đón bao người về mơ
Tình thơ mãi ghi nhớ
Đi bao xa vẫn chờ
Sài Gòn vùng đất mộng
Luôn mở rộng vòng tay
Đón con yêu trở lại
Vầng hồng rực ban mai
Sài Gòn vẫn chờ trông
Những người thân hoài vọng
Về sưởi ấm cõi lòng
Bỏ bao ngày mong ngóng
Sài Gòn quê hương ơi
Tình người đẹp muôn đời
Từng ngày thay đổi mới
Việt Nam mãi đẹp tươi
Sức sống luôn rạng ngời !
Đỗ Hoàng Quân
18.06.2010
VÙNG ĐẤT HỨA
Khung trời mơ rạng rỡ
Vùng đất hứa yên bình
Đi bao lâu vẫn nhớ
Sài gòn thắm thiết tình
Ông bà về đất Việt
Trong nắng ấm bình minh
Đường thênh thang chảy miết
Đẹp quá quê hương mình
Về đây thành phố trẻ
Sài Gòn mến yêu ơi
Má em hồng rạng rỡ
Nụ cười xinh trên môi
Thành phố trẻ sáng ngời
Lòng người xa da diết
Mong sớm trở về thôi
Tình thắm đẹp trong nôi
dmihoa
20.4.2014
CHÚC XUÂN
Ta về trải mộng cùng xuân
Hương thơ tỏa ngát trong ngần vườn hoa
Thắp lên ánh nến Trăng ngà
Cho tình thi tứ ngân nga ấm lòng
Cành đào trổ đỏ đường đông
Nhánh mai vàng óng tỏa mong ước nguyền
Tưng bừng ong bướm đưa duyên
Rộn ràng cánh Én huyên thuyên khóm hồng
Bắc Nam nối kết tròn vòng
Vần thơ thân thiết tâm đồng gửi trao
Hằng ngày lên Net cùng nhau
Hòa câu hiệp ý đẹp màu thi ca
Tết vui kính chúc mọi nhà
Phúc, thọ, tài, lộc danh gia mạnh giàu
Chúc cho thi sĩ văn hào
An khang thịnh vượng ngất cao vững bền
DOHOANGQUAN
19.2.2015
MỪNG XUÂN
Xuân về rộn rã muôn hoa
Cành Đào đỏ mộng chan hòa sắc hương
Mai vàng rạng rỡ phố phường
Trưng bày tươi mắt Hải Đường tròn bông
Cúc, Huệ, Lan, Thọ, Lý, Hồng ...
Tình người phơi phới cõi lòng hân hoan
Người xa xứ trở lề làng
Cùng nhau hội ngộ chứa chan ấm nồng
Tết Việt ông bà thỏa mong
Con cháu sum họp chi - tông vui vầy
Mỗi năm có mấy ngày này
Nụ cười vang mãi đong đầy yêu thương
dmihoa
25.2.2015
NHẶT LÁ RƠI
Kẽ khàng ta nhặt lá rơi
Gửi vào thương nhớ đôi lời tình chung
Nhớ từ hạ đến đông cùng
Xuân qua, thu tới nhớ nhung một người.
quanvuong
(DOHOANGQUAN)
GOM LÁ RƠI
Lời thơ buồn đến chơi vơi
Nhớ về phương ấy hỡi người đã xa
Nhiều thu gom nhặt lá hoa
Cất vào tim mộng tình ta giữ sầu !!!
L.nguyenvu
( He he he ... Tớ về rồi nè QUÂN ơi )
Cậu NHẶT LÁ RƠI, còn Tớ thì gom lá rơi vui he
TẬP TỌE thơ ĐƯỜNG - DOHOANGQUAN
PAGE 1
ĐỀN ...
Đền em cả vạn cánh thơ Đường
Tiểu đội đang cùng trổi nhịp tương
Đệm tiếng tình thân lòng vọng tưởng
Đan vần bạn hữu dạ tơ vương
Cùng nhau xướng họa lưu cung hưởng
Thắt chặt giao hòa luyến điệu thương
Cấu tứ thi trào bền thịnh vượng
Rèn câu phú vận vững minh tường
ĐỖ HOÀNG QUÂN
9.11.2014
NÉT DUYÊN
(Viết theo cách BẤT LUẬN)
Nét duyên kín đáo đẹp xinh à
Tóc xõa bờ vai ánh mượt mà
Sáng vội ra đồng sâu ruộng nước
Chiều mau bón liếp cạn ao nhà
Mây nghiêng nón lá gương trăng mộng
Nắng ngã làn mi dáng ngọc ngà
Hoa thắm thua tươi đôi mắt động
Thiên hà lóng lánh gợn thu ba
ĐỖ HOÀNG QUÂN
9.11.2014
Giáng tiên
Kỷ niệm theo hoài vị khế chua
Thương sao má thắm chốn quê mùa
Môi cười lãng mạn cho đời chuộng
Mắt liếc đa tình để gió mua
Áo cộc che đồi cho bướm lượn
Chân trần lộ dáng để trăng ưa
Đầm sen tiên nữ hòa nhân thế
Khiến đám trai thanh vớ phải bùa
Vancali 11.9.14
QUẢ ME CHUA
(Viết theo cách chính luận)
O tề đẹp tựa trái me chua
(Viết theo cách chính luận)
O tề đẹp tựa trái me chua
Mọc ở bờ ao suốt bốn mùa
Đậm nét mài ngài nhiều kẻ chuộng
Đậm nét mài ngài nhiều kẻ chuộng
Thơm lừng quả chín lắm người mua
Môi hồng lẽo đẽo đàn Ong lượn
Má thắm vòng vèo đám Nẫu ưa
Tối tưởng mơ màng không ngủ được
Ngày mong nghĩ ngợi giống tà bùa
ĐỖ HOÀNG QUÂN
9.11.2014ĐẦU QUÂN THƠ ĐƯỜNG
Đầu quân xướng họa với Thi Đường
Đối vận đôi câu để bạn tường
Kiếm nhịp thông hòa chan ý tưởng
Tìm từ đạt lý tỏa lòng vương
Sơ giao nhượng bước mời âm hưởng
Cố hữu lưu tình kính luật thương
Tứ hải anh em cùng luyện tập
Năm châu tỷ đệ cứ tinh tường
ĐỖ HOÀNG QUÂN
22.11.2014
DÊ ĐÃ VỀ
Bướm lượn trời xanh én đã về
Tươi cười tiễn ngựa lão già dê
Ngoài hiên đỏ pháo tưng bừng nổ
Trước cửa vàng mai rực rỡ kề
Vẹn vẽ tình thâm lời chúc thọ
Nồng nàn nghĩa cử dạ say mê
Mừng Xuân rộn rã gom tài lộc
Hạnh phúc hồng môi trọn ước thề
Gió Bụi
Thả dê
Chớ nghe tiếng dụ chớ theo về
Về chổ đồng lầy lão thả dê
Dê mãi coi chừng qua chuyện bế
Bế hoài sẽ đến lúc môi kề
Kề tai thủ thỉ cho lòng mến
Mến giọng thì thầm khiến dạ mê
Mê quá nên thường hay trúng kế
Kế sâu thổ địa cứ đem thề
Vancali 12.27.14
CHUYỆN DÊ
Dường ai mới gọi bảo mau về
Về gặp sum vầy gẫu chuyện dê
Dê đảo dăm vòng chờ chực bế
Bế cân mấy lượt thỏa thuê kề
Kề môi thắm đượm tình thương mến
Mến dáng yêu kiều nghĩa cảm mê
Mê mải nên đành suy nghĩ kế
Kế bên dệt nối lại câu thề
Gió Bụi
DÊ THỀ
Bác Ngọ thôi kỳ* gã phải về
Về rồi Sửu ... Hợi nói là dê
Dê hoài họ chứ, còn kêu bế
Bế mãi ai nào, cứ bảo kề
Kề chỗ đồi hoang Chèo Bẻo mến ?
Mến nơi suối lạnh Ễnh Ương mê ?
Mê gì đâu thấy lo phòng kế !
Kế Mẹo quàng mang ... vảnh mõm thề
DOHOANGQUAN
1.1.2015
("thôi kỳ*" = hết năm Ngọ thì sang năm Mùi)
TRĂN TRỞ
Khắc khoải đêm dài lộng áng thơ
Trăng mành giấu mặt ngoảnh làm ngơ
Lang thang gió biển ru tình mộng
Lặng lẽ mây trời dệt giấc mơ
Dõi đợi thuyền xưa về cập bến
Chờ mong sóng bạc vỗ ôm bờ
Dầu vơi bấc lụn còn trăn trở
Trải đếm thời gian phút lẫn giờ
Gió Bụi
THẢ THƠ
Cứ mỗi chiều về lại thả thơ
Tra tìm ý đẹp để ngu ngơ
Bên thềm lá đổ lời Thu mộng
Trước ngõ mưa lùa tiếng Hạ mơ
Sóng đẩy du thuyền xuôi ghé bến
Chèo khua ngoạn cảnh ngược xô bờ
Lăn tăn nước gợn vầng Trăng vỡ
Ảo ảnh chìm sâu tận đến giờ
ĐỖ HOÀNG QUÂN
28.1.2015
< / >
Họa cùng 1 dây thơ trên nha ( cô Vancali, chú GIÓ BỤI và DHQ)
DÊ TRÚNG KẾ
Bởi tại vừa ra nhóc đổi về
Nên sừng chửa mọc có gì dê
Dê chờ lão tuổi thì dư bế
Bế đợi già năm sẽ đủ kề
Kề cạnh lời ngoa Se Sẻ mến
Mến gần tiếng thật Chẫu Chàng mê
Mê tiền vung túi là xong kế
Kế gạt Mùi xa đãi mỏ thề
HÀN VI
2.1.2015
DÊ TRÚNG KẾ
Bởi tại vừa ra nhóc đổi về
Nên sừng chửa mọc có gì dê
Dê chờ lão tuổi thì dư bế
Bế đợi già năm sẽ đủ kề
Kề cạnh lời ngoa Se Sẻ mến
Mến gần tiếng thật Chẫu Chàng mê
Mê tiền vung túi là xong kế
Kế gạt Mùi xa đãi mỏ thề
HÀN VI
2.1.2015
TRĂN TRỞ
Khắc khoải đêm dài lộng áng thơ
Trăng mành giấu mặt ngoảnh làm ngơ
Lang thang gió biển ru tình mộng
Lặng lẽ mây trời dệt giấc mơ
Dõi đợi thuyền xưa về cập bến
Chờ mong sóng bạc vỗ ôm bờ
Dầu vơi bấc lụn còn trăn trở
Trải đếm thời gian phút lẫn giờ
Gió Bụi
THẢ THƠ
Cứ mỗi chiều về lại thả thơ
Tra tìm ý đẹp để ngu ngơ
Bên thềm lá đổ lời Thu mộng
Trước ngõ mưa lùa tiếng Hạ mơ
Sóng đẩy du thuyền xuôi ghé bến
Chèo khua ngoạn cảnh ngược xô bờ
Lăn tăn nước gợn vầng Trăng vỡ
Ảo ảnh chìm sâu tận đến giờ
ĐỖ HOÀNG QUÂN
28.1.2015
LỐI TƠ
Tập tọe ba từ để họa thơ
Trời trăng biển núi thỏa mong chờ
Tri âm cứ mãi tìm câu mộng
Bạn hữu vẫn hoài kiếm điệu mơ
Dậm nét ven sông đò đổ bến
Tô đường bãi cát sóng lên bờ
Tầng không lấp lánh ngàn sao động
Bóng dáng nàng tiên trải lối tơ
NGOCMAI
1.2.2015
NÁO NHIỆT ĐƯỜNG THI
Khách tới xin mời - chủ ở trong
Mừng vui bạn hữu mở thơ lòng
Nơi này Sĩ tử giăng vần lộng
Chỗ đó Văn nhân dội ý bồng
Tiếng nhạc tương cầu bao kẻ ngóng
Thanh đàn diện kiến lắm người mong
Cùng nhau xướng họa lời tung bổng
Náo nhiệt hòa câu chất cả chồng
DOHOANGQUAN
11.10.2015
NHẸ NHÀNG - NHÃ NHẶN
Giọng Gió thường khi vẫn nhẹ nhàng
Âm vần chải chuốt thấy mà ham
Rèn câu kẻ đọc mềm thanh nghĩa
Luyện tiếng người xem cứng ý hàm
Bởi vậy vào thơ nhiều bác họa
Cho nên tới buổi lắm ông làm
Đường Thi nhã nhặn đâu nào kém
Dạ Cổ êm đềm vọng cõi Nam
DOHOANGQUAN
29.11.2015
Khách tới xin mời - chủ ở trong
Mừng vui bạn hữu mở thơ lòng
Nơi này Sĩ tử giăng vần lộng
Chỗ đó Văn nhân dội ý bồng
Tiếng nhạc tương cầu bao kẻ ngóng
Thanh đàn diện kiến lắm người mong
Cùng nhau xướng họa lời tung bổng
Náo nhiệt hòa câu chất cả chồng
DOHOANGQUAN
11.10.2015
NHẸ NHÀNG - NHÃ NHẶN
Giọng Gió thường khi vẫn nhẹ nhàng
Âm vần chải chuốt thấy mà ham
Rèn câu kẻ đọc mềm thanh nghĩa
Luyện tiếng người xem cứng ý hàm
Bởi vậy vào thơ nhiều bác họa
Cho nên tới buổi lắm ông làm
Đường Thi nhã nhặn đâu nào kém
Dạ Cổ êm đềm vọng cõi Nam
DOHOANGQUAN
29.11.2015
PAGE 2
NÁO NHIỆT ĐƯỜNG THI
Khách tới xin mời - chủ ở trong
Mừng vui bạn hữu mở thơ lòng
Nơi này Sĩ tử giăng vần lộng
Chỗ đó Văn nhân dội ý bồng
Tiếng nhạc tương cầu bao kẻ ngóng
Thanh đàn diện kiến lắm người mong
Cùng nhau xướng họa lời tung bổng
Náo nhiệt hòa câu chất cả chồng
DOHOANGQUAN
11.10.2015
ĐƯỜNG THI NHỘN NHỊP
Đã nói qua liền điện réo trong*
Tình thơ chủ khách đãi vui lòng
Đằng kia điệu nhạc vung trời lộng
Gốc nọ vần âm đẩy sóng bồng
Gió Bụi song phi tầm mắt ngóng
Ka Sò nhất chỉ hướng tay mong
Thi ca chấp cánh đường mây bổng
Nhộn nhịp hòa chan mãi chất chồng
OTYUKO
15.10.2015
(*Trong điện thoại tiếng bạn réo hoài)
< / >
Khách tới xin mời - chủ ở trong
Mừng vui bạn hữu mở thơ lòng
Nơi này Sĩ tử giăng vần lộng
Chỗ đó Văn nhân dội ý bồng
Tiếng nhạc tương cầu bao kẻ ngóng
Thanh đàn diện kiến lắm người mong
Cùng nhau xướng họa lời tung bổng
Náo nhiệt hòa câu chất cả chồng
DOHOANGQUAN
11.10.2015
ĐƯỜNG THI NHỘN NHỊP
Đã nói qua liền điện réo trong*
Tình thơ chủ khách đãi vui lòng
Đằng kia điệu nhạc vung trời lộng
Gốc nọ vần âm đẩy sóng bồng
Gió Bụi song phi tầm mắt ngóng
Ka Sò nhất chỉ hướng tay mong
Thi ca chấp cánh đường mây bổng
Nhộn nhịp hòa chan mãi chất chồng
OTYUKO
15.10.2015
(*Trong điện thoại tiếng bạn réo hoài)
< / >
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét