Một ngày của tháng 7 - 2011

Khi ánh hừng Đông vừa hé, đàn chim chóc từ đâu bay về đậu trên lùm cây cao trước ngõ, tiếng chúng chào nhau chíu chít rộn vui, Dịu Hiền cũng bừng tỉnh sau một giấc ngủ đêm nhẹ nhàng.

Xỏ chân vào đôi giày, đứng cạnh cửa sổ, nhìn cảnh vật xung quanh đều mới cả, và lung linh sắc màu lấp lánh bởi những giọt sương trong ngần đọng trên cành lá. Dịu Hiền ngầm cảm ơn đấng tạo hóa đã ban cho một thiên nhiên tuyệt mĩ. Ngài đã dùng cọ chấm vào gam màu tô lên bước tranh nhân gian sống động vô cùng, thu hút tầm mắt của Dịu Hiền - Càng ngắm nhìn càng vẫn thích thú. Nếu không có tiếng gõ nhịp của chiếc đồng hồ treo tường, báo gần giờ đến trường học, thì Dịu Hiền mãi còn đắm chìm với cảnh sắc buổi sáng hừng đông.

Người giúp việc mở cổng, bác tài mở cửa xe, Dịu Hiền chào ông bà và bố mẹ rồi vội vã bước lên xe đến lớp học. Bác tài cho xe chạy với tốc độ quy định, theo ý Dịu Hiền - bác tài phải lái chiếc xe mui trần, để Dịu Hiền thưởng thức cảnh vật buổi sáng tự nhiên, hít thở bầu không khí thật là thi vị. Và nếu có thể, trong một giấc mơ nào đấy, Dịu Hiền sẽ xin được phép đến thăm khu vườn cây, hoa, quả của đồng quê Việt Nam, để ngắm nhìn cảnh vật thiên nhiên tuyệt vời

Ghi vội vài dòng nhật ký, và phải xếp lại cho vào ngăn cặp riêng bên hong của những tập sách bài vở. Dịu Hiền ngồi vào bàn cùng học với chúng bạn.

DỊU HIỀN