NGƯỜI TÔI THƯƠNG
Thu đã về rồi người ở đâu
Có nghe trong gió tiếng em sầu
Bao mùa lá rụng vàng chân nhớ
Ngóng mãi trời xa người ở đâu
Thu còn đứng đợi bóng người thương
Anh đã về chưa cuối ngõ đường
Quay quắt mắt chờ người trở lại
Thu tàn thấp xuống tím chiều vương
Anh đã về chưa hỡi người thương Anh đã về chưa hỡi người thương
Anh đã về chưa hỡi người thương
Mong anh về lại NGƯỜI TÔI THƯƠNG
NGƯỜI TÔI THƯƠNG
11.10.2014
XUÂN VUI
Tinh mơ màu sắc đậm
Mây lộng gió trời cao
Đàn én vang trời rộng
Vầng dương vui xôn xao
Xuân vàng cánh hoa mai
Nhành đào hồng rực rỡ
Cành quất quằn quả sai
Hoa cúc xòe bông nở
Chân non chim chíu chít
Rộn rịp trên đường quê
Tết tươi môi trẻ nít
Quần áo mới sum sê
Cùng nô đùa thỏa thích
Phố xá khách lại qua
Con cháu về xúm xích
Tiếng cười Xuân chan hòa
Tưng bừng khắp mọi ngã
Xe cộ nối đuôi xa
Đâu đâu đều đẹp cả
Tiếng lòng Xuân hoan ca
NGƯỜI TÔI THƯƠNG
11.10.2014
Tinh mơ màu sắc đậm
Mây lộng gió trời cao
Đàn én vang trời rộng
Vầng dương vui xôn xao
Xuân vàng cánh hoa mai
Nhành đào hồng rực rỡ
Cành quất quằn quả sai
Hoa cúc xòe bông nở
Chân non chim chíu chít
Rộn rịp trên đường quê
Tết tươi môi trẻ nít
Quần áo mới sum sê
Cùng nô đùa thỏa thích
Phố xá khách lại qua
Con cháu về xúm xích
Tiếng cười Xuân chan hòa
Tưng bừng khắp mọi ngã
Xe cộ nối đuôi xa
Đâu đâu đều đẹp cả
Tiếng lòng Xuân hoan ca
NGƯỜI TÔI THƯƠNG
11.10.2014
Về Với Lãng Quên
Đường xưa em bước một mình
Là lần đưa tiễn người tình sang sông(MT)
***
Thương yêu về cõi hư không
Cuối trời phiêu lãng buồn trông bóng mờ
Mây trôi nước cuốn ơ hờ
Thuyền nhân duyên khuất bến chờ hắt hiu
Chiều vương nắng nhạt soi chiều
Đời vui có mấy sao nhiều đắng cay?
Hoàng hôn phủ tím màu mây
Đêm thâu vắng lạnh sầu vây cõi hồn
Trăng khuya dõi dấu chân buồn
Sao rơi từng chiếc cô đơn cuối trời
Giọt tình lặng lẽ buông rơi
Tay tầm nhặt góp mảnh đời dở dang
Thương lòng một vết cưu mang
Dấu in khắc đậm vào trang sử tình
Vời trông chiếc bóng vô hình
Cuối đường vũ trụ lung linh tỏa mờ
Rồi mai trên bến thương chờ
Có người run rủi qua bờ lãng quên
Viễn Phương
VẪN MÃI KHÔNG QUÊN
Chiều chiều ngóng mỏi vần thơ
Để cho kí ức lên bờ mi thương
Người xa cách mấy trùng dương
Ta còn mỏi mắt bến tương đợi chờ
Bóng chàng khuất nẻo mây mờ
Sương buồn xuống thấp lững lờ sườn non
Vần thơ ngày cũ vẫn còn
Mà sao lời thệ sắc son phai nhòa
Bao mùa Xuân trổ hồng hoa
Thiếp trông ngóng mãi mãi là biệt tâm
Tình thơ còn đợi trăm năm
Chàng về nối lại sắt cầm thủy chung
NGƯỜI TÔI THƯƠNG mãi nhớ nhung
...
NGUOI_TOITHUONG
11.10.2014
Đường xưa em bước một mình
Là lần đưa tiễn người tình sang sông(MT)
***
Thương yêu về cõi hư không
Cuối trời phiêu lãng buồn trông bóng mờ
Mây trôi nước cuốn ơ hờ
Thuyền nhân duyên khuất bến chờ hắt hiu
Chiều vương nắng nhạt soi chiều
Đời vui có mấy sao nhiều đắng cay?
Hoàng hôn phủ tím màu mây
Đêm thâu vắng lạnh sầu vây cõi hồn
Trăng khuya dõi dấu chân buồn
Sao rơi từng chiếc cô đơn cuối trời
Giọt tình lặng lẽ buông rơi
Tay tầm nhặt góp mảnh đời dở dang
Thương lòng một vết cưu mang
Dấu in khắc đậm vào trang sử tình
Vời trông chiếc bóng vô hình
Cuối đường vũ trụ lung linh tỏa mờ
Rồi mai trên bến thương chờ
Có người run rủi qua bờ lãng quên
Viễn Phương
VẪN MÃI KHÔNG QUÊN
Chiều chiều ngóng mỏi vần thơ
Để cho kí ức lên bờ mi thương
Người xa cách mấy trùng dương
Ta còn mỏi mắt bến tương đợi chờ
Bóng chàng khuất nẻo mây mờ
Sương buồn xuống thấp lững lờ sườn non
Vần thơ ngày cũ vẫn còn
Mà sao lời thệ sắc son phai nhòa
Bao mùa Xuân trổ hồng hoa
Thiếp trông ngóng mãi mãi là biệt tâm
Tình thơ còn đợi trăm năm
Chàng về nối lại sắt cầm thủy chung
NGƯỜI TÔI THƯƠNG mãi nhớ nhung
...
NGUOI_TOITHUONG
11.10.2014
MỘT KHOẢNG CÁCH THẬT XA...
Hoàng hôn xuống mặt trời đi trốn ngủ
Sau một ngày rong rủi khắp đó đây
Tia nắng khuất,khi màn đêm đem lại
Một bóng tối thật gần nghe trống lạnh lòng ta
Ta mãi vẫn hoài tìm vô vọng
Thuở một thời hạnh phúc ngắn đi qua
Một chút trong ta như tiếc điều qua vội
Khi biết người đã mãi mãi thật xa ta...
Nhớ lắm người ơi! Nhớ ngày xa ấy
Một thuở bên ai Sưởi ấm tim nồng
Nhớ mãi một đời, Dù chưa tròn tay ấm...
Hay nụ hôn đầu còn e ngại trao nhau...
Đêm hoang vắng ,đêm buồn thêm hoang vắng..
Chợt thấy ai...Hạnh phúc sóng đôi nhau
Ta đơn lẻ ngỡ mình như đợi....
Đợi một điều mà khoảng cách đã thật xa...
KNAT
KHOẢNG CÁCH CÒN XA
Tình ta từ đôi ngả
Khoảng cách còn bao xa
Ánh mắt nào xa lạ
Để tình xa mãi xa
Xuân qua Hạ lại tới
Thu sầu tình đôi nơi
Đông buốt lòng chờ đợi
Tình biền biệt ngàn khơi
Sương trắng ngọn sầu đâu
Chờ tháng Bảy mưa Ngâu
Cầu Ô Thước đã gãy
Nên bờ xa mãi sầu
NGƯỜI TÔI THƯƠNG nay đâu ?
NGUOI_TOITHUONG
11.10.2014
Hoàng hôn xuống mặt trời đi trốn ngủ
Sau một ngày rong rủi khắp đó đây
Tia nắng khuất,khi màn đêm đem lại
Một bóng tối thật gần nghe trống lạnh lòng ta
Ta mãi vẫn hoài tìm vô vọng
Thuở một thời hạnh phúc ngắn đi qua
Một chút trong ta như tiếc điều qua vội
Khi biết người đã mãi mãi thật xa ta...
Nhớ lắm người ơi! Nhớ ngày xa ấy
Một thuở bên ai Sưởi ấm tim nồng
Nhớ mãi một đời, Dù chưa tròn tay ấm...
Hay nụ hôn đầu còn e ngại trao nhau...
Đêm hoang vắng ,đêm buồn thêm hoang vắng..
Chợt thấy ai...Hạnh phúc sóng đôi nhau
Ta đơn lẻ ngỡ mình như đợi....
Đợi một điều mà khoảng cách đã thật xa...
KNAT
KHOẢNG CÁCH CÒN XA
Tình ta từ đôi ngả
Khoảng cách còn bao xa
Ánh mắt nào xa lạ
Để tình xa mãi xa
Xuân qua Hạ lại tới
Thu sầu tình đôi nơi
Đông buốt lòng chờ đợi
Tình biền biệt ngàn khơi
Sương trắng ngọn sầu đâu
Chờ tháng Bảy mưa Ngâu
Cầu Ô Thước đã gãy
Nên bờ xa mãi sầu
NGƯỜI TÔI THƯƠNG nay đâu ?
NGUOI_TOITHUONG
11.10.2014
SÔNG QUÊ
Em ở bên kia sông
Anh bên này ngóng trông
Tưởng chừng như xa lắm
Chỉ cách nhau một dòng
Nhà em cồn nước nổi
Lao xao nước lớn ròng
Đưa tình anh trôi nổi
Phiêu lãng dạt bờ sông
Mỗi ngày em đi học
Anh, bến đợi con phà
Cá thầy chùa trố mắt
Dõi chiếc bóng dần xa
Theo thời gian vụt lớn
Bóng câu thoảng qua thềm
Kỉ niệm loang sóng gợn
Rong rêu phủ xanh thêm
Người xưa tìm đâu thấy
Xót xa chim gọi bầy
Yêu thương âm thầm chảy
Cạn nguồn có ai hay?
Gió Bụi
8062015
DÒNG SÔNG QUÊ
Chuyện kể một dòng sông Có nước lớn nước ròng Có bên bồi bên lở Có ánh mắt hằng mong
Bên em bãi cồn nổi Bờ đất cứ mãi dôi Tháng năm con nước lớn Tình anh cứ xa trôi
Thường ngày em đi học Anh đứng ngóng con đò Con cá Tràu đỏ mắt Anh dõi bóng người xa
Bánh thời gian quay mãi Em càng lớn càng xinh Bàn chân anh cằn cỗi Đồng ruộng bên bờ kinh
Hằng năm tràn nước nổi Kỉ niệm thoáng qua thềm Triều dâng loang sóng gợn Ngập bãi chờ dày thêm
Em xưa không về lại Tháng Năm con nước quay Phù sa cuộn đỏ chày Lắng chìm cuối chân ngày !
NGUOITOITHUONG
< / >
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét