GOM SẦU GỌI NHỚ VỀ ĐÂU
Ta về gom mộng
chiều nay
Cho ray rức nhớ
nẻo dài
tương tư
Gió ru
trở giấc lá thu
Ta ru sầu lắng
Tâm tư về người
Nhìn trời
không ánh trăng vơi
Sao chẳng lóe sáng
Biệt khơi Ngân Hà
Tiếng đàn tích tịch tỳ bà
Ngân nga vọng nguyệt
Phương xa
đợi chờ
Trắng thu
Sương đọng lá thơ
Ai vào vườn mộng
lơ ngơ vắng người
Xa rồi
Người đã xa rồi
Mỗi người một nẻo
buồn ơi là buồn
VYt89
Tiếng Thu vọng mãi xa mù
Ngàn khơi ảo mộng gió ru nẻo sầu
Trời buồn đổ giọt mưa Ngâu
Xạc xào lá úa bạc màu Thu phai !
dmh
BIỂN VỌNG
Vọng về biển nhớ bạc màu
Sóng xô bờ vỗ một màu buồn tênh
Trông xa buồm trắng mông mênh
Thuyền xa xăm quá ... lênh đênh nỗi sầu
Sóng xô bờ cát lao xao
Cay lên rèm mắt mặn trào khóe mi !
dmh
VẮNG XA
Dáng người em gái phương xa
Bao mùa trút lá Thu qua mấy mùa
Bâng khuâng cánh Hạ về chưa
Mà sao nỗi nhớ như vừa trong ta
Tìm đâu một dải Ngân Hà
Từ ngày trời nổi phong ba mất rồi
Sao ơi em Nhỏ tôi đâu
Tìm trong kí ức lệ rơi dặm đường
Ngỏ nào tìm kiếm em thương
Lối nào gặp được bóng hường phượng xưa
Hạ tới em về hay chưa
Tim anh nhớ quá dáng xưa sân trường
Mưa sầu trĩu mặn mi buồn
Lệ trời hay lệ ta tuôn nhớ người
Sài Gòn lá me còn rơi
Mà người năm cũ về nơi phương nào
Mưa rơi rơi mãi nghẹn ngào
Màn mưa giăng kín đường vào buồng tim
Nhớ em biết nơi nào tìm
Dải Ngân khuất lối rừng thiêng
Màu Thu tím lá _ Nỗi niềm vấn vương
VY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét