Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

CON ĐƯỜNG VÀO TRƯỜNG










HOÀI NIỆM

Hoài niệm sân trường nắng Hạ buông
Mùa sang nhánh phượng sắc hồng vương
Hanh vàng trải nắng pha màu nhớ
Dưới gốc phượng hường dáng nhỏ thương

Ai có về mơ nhặt cánh sầu
Đỏ màu ngày ấy còn lắng sâu
Vẳng nghe tiếng gió ru Hè mới
Khúc niệm hoài xưa vẫn đậm màu

Ta viết cho Ai những vần thơ
Chung niềm tâm sự cùng ước mơ
Cho đời trước chảy đời sau vẫn
Cánh phượng trường thơ thắm đến giờ

Lặng nghe tiếng thở thời gian mau
Điệp khúc du dương ve hát chào
Vút bổng vào hồn cung nhạc lắng
Vẳng lời tiễn biệt buồn xa nhau ...

Hoài niệm sân trường nắng Hạ buông
Mùa sang nhánh phượng sắc hồng vương
Hanh vàng trải nắng pha màu nhớ
Dưới gốc phượng hường dáng nhỏ thương

Uyển Nhi (Uyên Nhi-Hạ Huyền Thương ...)
 

MƯA HẠ VƯƠNG

Mưa tháng năm có làm mi ta ướt
Cánh Hạ buồn rưng rức một mùa thương
Màu Hạ vàng trải sắc thắm sân trường
Cho áo trắng pha hường mùa Phượng vỹ

Bức tranh quê Người họa say thi sĩ
Ta vần thơ rải nắng thắp Hạ hồng
Mực chung màu bức tranh vẽ chờ mong
Chia tay vẫn còn dòng lưu bút nhớ

Rồi mai này trở về thương một thuở
Chuyện ngày xanh cánh bướm ép phượng hồng
Có khắc tên những đứa lớp chúng mình
Nét mực tím với vần thơ tri kĩ

Đứa đất Việt, đứa Tây, Âu, Châu Mỹ
Cứ Hạ về lật lưu bút ngày nào ghi
Nhớ vô cùng lệ ứa rịn bờ mi
Phượng hồng thắm buổi phân kì Hạ cuối

Uyển Nhi (Hạ Huyền Thương)





LẶNG LẼ HẠ BUỒN

Ta đứng lặng nghe Hạ buồn trở giấc
Đón giao mùa Hè mới chuyển sang Thu
Ta đứng lặng nghe tiếng gió vi vu
Ve trồi nhạc sầu tư chia biệt

Ta đứng lặng nghe thời gian rên xiết
Tìm dáng xưa mãi miết mịt mờ
Mỗi Hạ về cánh phượng gửi tin thơ
Mà dĩ vãng vẫn chờ xưa trở lại

Ta đứng lặng phượng buồn rớt mãi
Đôi tay gầy ta nhặt lại chiếc thời gian
Màu sắc xưa vẫn thắm chẳng phai tàn
Mà bóng cũ biệt ngàn tăm cá

Ta đứng lặng nghe nắng vàng hối hả
Bước qua từng vệt vắng lặng buồn tênh
Nơi sân trường sầu rộng mông mênh
Tiếng lá khẽ chênh vênh bay lạc

Ta đứng lặng nghe đàn ve trổi nhạc
Rưng rức buồn như tiếng khóc từ li
Trầm tư mặt ghế đá cứ thầm thì
Hạ rớt vội tiếng chia li nghèn nghẹn

Uyển Nhi (Hạ Huyền Thương)
 
 


KÍNH DÂNG MẸ BÓ HOA LÒNG

Con kính mẹ ngày hoa hồng tim mẹ
Bao nhọc nhằn thơm thảo bó hoa dâng
Con kính mẹ hương dịu tỏa trong ngần
Nuôi con lớn tròn thân con ơn mẹ

Nụ cười mẹ rất tươi nhìn con trẻ
Trồng hoa vườn đâu nhọc bằng trồng người
Công sinh thành dưỡng dục thuở nằm nôi
Nay con lớn mẹ vẫn còn lời dạy bảo

Con dâng mẹ bó hoa đồng thơm thảo
Cả lòng thành con ghi khắc công lao
Tựa núi cao - Như biển rộng dạt dào
Lòng của mẹ ngọt ngào nuôi con lớn

Con kính mẹ bó hoa tươi mơn mỡn
Nụ cười xinh cho con lớn thành người
Con dâng mẹ cả bó hoa tim tươi
Lòng nhớ mãi ngàn đời ghi ơn mẹ

UYỂN NHI (V - U) HẠ HUYỀN THƯƠNG, UYÊN NHI, HUYỀN NHI, HUYỀN THƯƠNG

 
 
 

MIÊN MAN HẠ HỒNG

Ta về nhặt cánh mưa bay
Mưa rây bao hạt lòng hoài nhớ xưa
Nhớ cành phượng đỏ đong đưa
Nhớ ai dáng nhỏ mới vừa trường tan

Nhớ sao tiếng trống so hàng
Nhớ lời thầy giảng ... nhớ bạn ngồi gần
Nhớ từng lá rụng trước sân
Nhớ màu huyết phượng đỏ dần ngày xa

Bây giờ tìm kiếm đâu ra
Ngày thơ ghép bướm để ta tranh giành
Lựa cho tươi sắc hoa tranh
Đề thơ ép bướm là cành phượng xinh

Nhớ sao chuyện lớp chuyện mình
Bây giờ nhớ lại rung rinh mi buồn
Dòng châu kí ức chảy buông
Xuống trang lưu niệm Hạ vương tuổi hồng

Ngước nhìn hoa phượng đỏ bông
Mà lòng trở ngược tìm dòng thời gian
Thẩn thơ nhánh phượng xoè tàng
Cho vần thơ nhớ miên man Hạ hồng

Uyển Nhi
(Có bút danh khác: Uyên Nhi, Hạ Huyền Thương, Huyền Nhi, Huyền Thương)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét