Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

NHỚ



.

NHỚ HOÀI CÔ LỚP MỘT

Ngày đầu tiên đến trường
Mẹ dắt tay đi học
Buổi ban mai trên đường
Em mới vào lớp Một

Tay chưa lần cầm tập
Cứ rớt mãi mẹ lo
Không để mẹ cầm cho
Vì em nay đi học

Vào trong sân nhiều nhóc
Sắp hàng nghe hiệu trưởng
Bài diễn văn vang đọc
Mẹ về - em sợ - khóc

Giờ khai giảng vừa xong
Cô giáo mặc áo hồng
Điểm danh từng trò một
Em sợ … mắt mênh mông

Căn phòng gọi là lớp
Mùi vôi mới lạ hương
Nhiều tranh treo trên tường
Bạn lạ mà thân thương

Tay khoanh tròn tập đọc
Cô giáo dạy ráp vần
O tròn miệng chuyên cần
Cả lớp đọc vang rân

Cô cầm tay dạy viết
Nghiêng đầu em nhìn theo
Tay em gò lằn miết
Chữ O cứ ngoằn ngoèo

Cô giáo cười … mắt nheo
Kiên nhẫn cầm tay trò
Từng đứa từng đứa một
Vòng tròn khép chữ O

Bao năm rồi vẫn nhớ
Lớp vỡ lòng ngây thơ
Nhớ hoài cô Lớp Một
Em ghi khắc đến giờ

UYỂN NHI
20/11/2012


NGÀY ĐẦU TIÊN BIẾT EM LÀ CÔ GIÁO

Ngày đầu tiên gặp em
Mặc áo dài hồng kem
Dáng hiền đứng dưới rèm
Đón học trò vào lớp

Ngày đầu biết em là cô giáo
Bỗng dưng anh thấy quý làm sao
Dù biết nghề nào cũng là rất đẹp
Nhưng cô giáo thì hay biết là bao

Tay mềm uốn từng viên phấn trắng
Tạo hình bao nét lằn thân thương
Mỗi ngày áo trắng đến trường
Em là đò chở trò thương qua bờ

Dìu trò cặp bến ước mơ
Vượt bao con sóng cặp bờ tương lai
Dắt trò thẳng tiến đường mai
Công danh thành đạt đường dài vững chân
Em là cô giáo nhân dân
Chuốt trau trò nhỏ thành nhân giúp đời

Cầm viên phấn - tay hiền em ghè từng con chữ
Từng hạt phấn rơi em tạo những lời hay
Viên phấn tròn lăn theo nhịp nhón ngón tay
Như nâng niu các em tiến dài theo tuổi lớp

Ánh mắt sáng trong – em soi từng kiến thức
Kiên nhẫn năm dài ... kiếp tằm rút ruột nhả tơ vàng
Xây đắp trí nhân cho trò tương lai xán lạn
Đến lớp đúng giờ dù trời giông bão...nắng hay mưa
Không quản đường dài đi sớm về trưa
Tận tụy đèn khuya thắp đầy tri thức
Soạn giáo án, chấm điểm sửa bài không hề than cực
Bỡi vì em tận tâm – ngành Giáo Dục
Nghề thanh cao – mô phạm – tấm gương
Tập cho các chú chim non chấp cánh bay cao lên thiên đường
Trong lòng trò - em vừa là Cô Giáo vừa là người Mẹ hiền thân thương

Từ lúc anh biết em là cô giáo
Và mỗi buổi tan trường mái tóc xanh do bụi phấn rơi trắng màu
Đôi mắt hiền ngước lên ngời sáng biết bao
Em ngự trị trong tim học trò với mĩ từ là Cô Giáo

Những đàn chim về đậu nhánh mùa Xuân chíu chít xôn xao
Dưới ánh vầng dương rực rỡ tươi hồng
Bác nông dân cấy mạ chờ lớn lên vàng bông
Còn em trải cả tấm lòng ra trồng người

HÀN GIANG
21/11/2012


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét